Ba bài viết có liên hệ với nhau
[1] An ninh quốc gia: lãnh đạo giỏi golf và gửi trứng cho ác
(Bài đăng năm 2014)
(GDVN) - Nhiều phương tiện truyền thông đã lên tiếng về dự án khu nghỉ mát 5 sao do Công ty TNHH World Shine Hong Kong - Trung Quốc triển khai tại tỉnh Thừa Thiên Huế.
Thông tin cho biết dự án khu du lịch này trực tiếp do Công ty cổ phần Thế Diệu (thuộc World Shine Hong Kong) đăng ký đầu tư tại Thừa Thiên - Huế từ tháng 10/2013. Diện tích toàn bộ dự án khoảng 200ha, tại khu vực mũi Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển, thời gian hoạt động là 50 năm, quá trình triển khai xây dựng trong 10 năm (2013-2023), tổng vốn đầu tư 250 triệu USD.
Được biết tại khu vực Lăng Cô, Thừa Thiên Huế đã có khu du lịch phức hợp 5 sao Laguna Lăng Cô do Tập đoàn Banyan Tree (Thái Lan) đầu tư. Tại chính khu nghỉ dưỡng đẳng cấp quốc tế này, ngày 6/9/2014 ông Nguyễn Ngọc Thiện - Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thừa Thiên Huế đã giành hạng nhì giải golf Laguna Park Lăng Cô Classic trên sân golf 18 lỗ.
Không khó để nhận thấy, dự án mà chủ đầu tư Trung Quốc (TQ) thực hiện nằm rất gần hầm đường bộ Hải Vân, trạm phát sóng viba, quay mặt về phía vịnh Đà Nẵng.
Vị trí khu nghỉ mát có thể theo dõi tàu bè ra vào vịnh Đà Nẵng (ảnh Google Earth)
Báo Công an nhân dân số ra ngày 26/10/2012 đưa tin, Tổng thống Obama “đã ngăn chặn Công ty Ralls Corp của Trung Quốc lắp đặt các tuốc bin điện gió gần căn cứ hải quân của Mỹ tại Boardman, tiểu bang Oregon, với lý do "giao dịch có thể làm suy yếu an ninh quốc gia Mỹ". [1]
Báo Infornet.vn ngày 7/11/2014 nêu câu hỏi: “Vị trí của dự án Trung Quốc trên núi Hải Vân trọng yếu như thế nào?” và câu trả lời rất rõ ràng: “dự án Trung Quốc trên núi Hải Vân nắm ở vị trí “yết hầu” có thể chia cắt đất nước, khống chế toàn bộ vịnh Đà Nẵng” (Đại tá Thái Thanh Hùng, nguyên Chỉ huy phó Bộ chỉ huy Quân sự TP Đà Nẵng).
Người TQ từng xâm nhập nuôi cá ở vùng cảng Cam Ranh và bán đảo Sơn Trà, sau khi bị phát hiện đã bỏ chạy và nay họ đang hợp thức hóa điểm dừng chân ở rất gần các căn cứ quân sự tại miền Trung.
Bản đồ các cứ điểm của Mỹ trên “chuỗi đảo thứ nhất” và “chuỗi đảo thứ hai”
Trong chính sách quay lại châu Á, Mỹ đã cùng đồng minh hình thành nên hệ thống căn cứ quân sự trên chuỗi đảo thứ nhất kéo dài từ Nhật Bản qua Đài Loan – Philippines xuống đến Malaysia. Tại Việt Nam, các cơ sở mà TQ thuê dưới danh nghĩa dân sự trải dài từ sân golf Trà Cổ (Quảng Ninh) qua Hà Tĩnh đến Thừa Thiên - Huế là đối diện trực tiếp với chuỗi đảo này. TQ đã đầu tư xây dựng con đường quốc lộ chạy từ biên giới bắc Lào xuống nam Lào, ngang khu vực miền trung Việt Nam. Các cơ sở mà người TQ đứng chân từ Nghệ An đến Thừa Thiên – Huế, đặc biệt là khu Vũng Áng, theo đường 7, đường 8 sang Lào chỉ vẻn vẹn chưa đến 50km, phải chăng họ chỉ nhằm mục đích kinh tế thuần túy?
Không thể nói rằng những người hoạch định chính sách không nhận ra nhiều điều ẩn chứa trong các công trình của TQ, vấn đề là vì sao nó vẫn được tiến hành?
Có điều kỳ lạ là ngay từ năm 1997, Thủ tướng Chính phủ đã có công văn 6278/NC chỉ đạo: “Trong khi chờ xem xét và giải quyết đường địa giới hành chính giữa tỉnh Thừa Thiên – Huế và TP Đà Nẵng tại khu vực đèo Hải Vân, để tránh tình hình phức tạp xảy ra, Thủ tướng Chính phủ yêu cầu Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng và Chủ tịch tỉnh Thừa Thiên – Huế chỉ đạo chặt chẽ các ngành chức năng của địa phương và chính quyền các quận, huyện vùng giáp ranh không thực hiện những hoạt động làm phức tạp tình hình và gây ảnh hưởng xấu đến trật tự trị an tại khu vực này”. [2]
Phải chằng lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên - Huế không biết công văn này? Hay đã có các thỏa thuận khác cho phép họ vượt qua ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng với lý do công khai là toàn bộ diện tích thực hiện dự án này nằm trong quy hoạch xây dựng Khu kinh tế Chân Mây - Lăng Cô (do Thủ tướng phê duyệt).
Đất nước Việt Nam ngày nay do công sức, xương máu của bao thế hệ người Việt gìn giữ bảo vệ, không phải của riêng một nhóm người nào, chính quyền địa phương không được phép coi địa bàn tỉnh, thành phố là độc lập, thoát khỏi sự quản lý của nhà nước.
Tại sao người giỏi chơi golf như ông Nguyễn Ngọc Thiện lại không hiểu đạo lý đó trong khi muốn đưa trái golf bằng quả trứng vào đúng lỗ, người ta phải tập nhìn rất xa?
Địa phương nào quản lý mảnh đất trên đèo Hải Vân không phải là chuyện đáng bàn cãi, quy hoạch Thủ tướng đã duyệt cũng không phải là lý do để biện minh, quan trọng là ai, người nước nào sẽ sử dụng mảnh đất đó trong suốt nửa thế kỷ sắp tới?
Nên nhớ rằng Tuốc bin điện gió mà TQ đặt gần căn cứ hải quân Mỹ chỉ là hệ thống kỹ thuật không có người ở, nó khác xa với một tổ hợp công trình mà nếu đi vào hoạt động sẽ có hàng loạt người TQ được quyền lưu trú lâu dài, và liệu ai có thể vào đó kiểm tra hết các trang thiết bị mà người ta sẽ lắp đặt. Chẳng lẽ chuyện cơ quan chức năng Hà Tĩnh muốn vào kiểm tra khu Formosa phải thông báo trước cho chủ đầu tư không phải là bài học cho quan chức Thừa Thiên – Huế?
Tại những địa bàn chiến lược, liên quan đến an ninh quốc gia, ngay cả người Việt đầu tư xây dựng cũng phải được lựa chọn kỹ càng chứ không phải là bất kỳ người nước ngoài nào, đặc biệt là những kẻ đã cậy tàu to súng lớn đánh chiếm Hoàng Sa, huyện đảo của Đà Nẵng mấy chục năm trước.
Cổ nhân dạy “tiên trách kỷ, hậu trách nhân”, trước khi trách người ta mưu mô thâm hiểm, phải trách một vài người Việt mình thiển cận (hay có mưu đồ?) đang dắt hổ báo về dày xéo mảnh vườn nhà mình. Chưa biết dự án này có mang lại lợi ích gì cho nhân dân Thừa Thiên – Huế, mà cho dù có mang lại thực sự chăng nữa thì có nên đánh đổi an ninh quốc gia vì lợi ích cục bộ một địa phương? Liệu đây có phải là biểu hiện mới của “lợi ích nhóm”?
Người dân muốn biết vì sao một số lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên – Huế lại nhiệt tình đến vậy với dự án trên đèo Hải Vân? Họ thiếu tầm nhìn chiến lược, chưa đủ kinh nghiệm xử thế trong các hoạt động đối ngoại hay còn vì nguyên nhân nào khác?
Khi mà xu thế du lịch “bụi”, du lịch sinh thái phát triển mạnh thì các quần thể 5 sao này không phải là địa điểm thu hút du khách bình dân, có chăng chúng chỉ dành cho người giàu. Vậy phải chăng người TQ không biết kinh doanh hay họ không thể bỏ “món hời” mà chính quyền Thừa Thiên – Huế hai tay trao cho họ. Chẳng lẽ toàn bộ hệ thống chính trị Thừa Thiên – Huế không ai biết chuyện Tổng thống Mỹ cấm xây tuốc bin gió gần căn cứ hải quân của mình? Phải chăng với một số quan chức đầu tỉnh Thừa Thiên – Huế căn cứ quân sự là thuộc Đà Nẵng, người Đà Nẵng phải lo, còn với họ có thêm “phương tiện” tập chơi golf quan trọng hơn an ninh quốc gia?
Thế kỷ 16, khi mà triều chính nhiễu loạn, Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm đã khuyên chúa Nguyễn “Hoành Sơn nhất đái, vạn đại dung thân". Dãy Hoành Sơn chỉ kéo dài từ Hà Tĩnh đến Quảng Bình, liệu có chăng một số người cho rằng ngày nay dãy Hoành Sơn đã kéo dài vào đến Thừa Thiên – Huế, đó là nơi mà họ có thể “vạn đại dung thân”?
Một quốc gia muốn vững mạnh thì quyền lực phải được trao vào tay những người tài giỏi, hết lòng vì tổ quốc. Sự phân quyền như thời “loạn 12 sứ quân” sẽ chỉ làm quốc gia yếu đi, tạo thời cơ thuận lợi cho ngoại bang tìm cách đô hộ đất nước. Điều này người dân thường cũng biết, vì sao lãnh đạo Thừa Thiên - Huế lại không biết?
Tài liệu tham khảo:
[1]
[2] Chân dung Nguyễn Ngọc Thiện:
"Biệt kích văn hóa"... Tàu
20.01.2018
Việc tổ
chức cái gọi là "Chương trình biểu diễn
của Đoàn Nghệ thuật Nội Mông, Trung Quốc" (1) ngay
đúng vào ngày 19.01.2018 không phải là một sự vô tình ngẫu nhiên mà là một tính
toán chính trị của Bắc Kinh trong tiến trình từng bước Hán hóa Việt Nam. Tiếp
tay cho âm mưu này của triều đình phương Bắc là tập đoàn thái thú Nguyễn Phú
Trọng - trong đó kẻ được giao phó làm tư lệnh cho Bộ biệt kích văn hoá
Việt-thành-Tàu là một tên thái thú cấp Bộ: Nguyễn Ngọc Thiện.
Chỉ mới 10 ngày trước (7-9/01/2018), Nguyễn Ngọc Thiện trong vai
trò Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch của Ba Đình đã cùng bầy đàn sang
diện kiến quan thầy Bắc Kinh là Bộ trưởng Bộ Văn hóa Lạc Thụ Cương.
Trong lần chầu khấu này, Nguyễn Ngọc Thiện đã tuyên bố với
truyền thông Tàu cộng: "Bộ Văn hóa, Thể thao
và Du lịch Việt Nam và Bộ Văn hóa Trung Quốc đã ký kết thỏa thuận
hợp tác, chúng tôi quyết tâm thúc đẩy hợp tác và giao lưu văn
hóa giữa hai nước, thúc đẩy mối quan hệ hữu nghị truyền thống giữa
hai nước, qua đó sẽ góp phần vào phát triển du lịch và thể thao
giữa hai nước...
Việt Nam và Trung Quốc là láng giềng hữu nghị núi sông
liền một dải, như môi với răng, nhân dân hai nước sống bên nhau, từ xưa
đã có tình cảm tương thân và học hỏi lẫn nhau, cũng có nhiều văn
hóa phong tục tương đồng." (2)
Trong âm mưu từ tương đồng tiến đến hòa tan
văn hóa, trở về nước, Nguyễn Ngọc Thiện chọn ngay ngày quan thầy
Bắc Kinh xâm lược và cướp Hoàng Sa để tổ chức những màn ca hát, nhảy múa trên
74 oan hồn của những chiến sĩ Hải quân VNCH đã vị quốc vong thân.
Trước đó chỉ hơn 2 tháng, vào ngày 11/11/2017, Lạc Thụ Cương đã
đến Hà Nội và truyền với Nguyễn Ngọc Thiện rằng: "Thu nhập từ công nghiệp văn hóa của Trung Quốc đạt 4,14%
GDP, sau 4 năm sẽ đạt 5% GDP... Trung Quốc sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm và hợp
tác với Việt Nam không những trong các lĩnh vực truyền thống của công nghiệp
văn hóa như Games, xuất bản, truyền hình mà còn cả trong những lĩnh vực mới như
Trò chơi điện tử, Internet, sáng tạo văn hóa..." (3)
Đó là lời chào hàng mời gọi dành cho những đứa con hoang nghe
thấy mùi tiền là sáng mắt.
Ngay ngày hôm sau, 12/11/2017, Nguyễn Ngọc Thiện đặt bút ký kết
cùng với Bản ghi nhớ về hợp tác công nghiệp văn hóa.
(4)
Và Nguyễn Ngọc Thiện đã ghi nhớ rất rõ để chỉ hơn 2 tháng sau,
đoàn văn nghệ Tàu cộng được mời sang trình diễn ngày vào ngày tưởng niệm Hải
chiến Hoàng Sa.
Cũng vào ngày 12/11/2017 trong sứ mạng "tương đồng" tiến
đến "hòa tan" văn hóa Việt với văn hóa Tàu, Ba Đình đã tiếp vua Tập
đến Khánh thành Cung Hữu nghị Việt-Trung. Quan trọng
hơn, nó cũng là Lễ khai trương Trung tâm Văn hóa Trung
Quốc. Chính xác hơn, cung hữu nghị Việt-Tàu với số tiền đổ vào
đó để xây dựng là 267 tỷ Hồ tệ thật sự là Trung tâm Văn hóa của Mao.
Trước khi được cất nhắc vào trung ương và lên làm Bộ trưởng Bộ
Văn hóa Việt-Tàu, Nguyễn Ngọc Thiện là Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh Thừa
Thiên Huế.
Trong thời gian này, "thành tích nổi cộm" của Thiện
cũng liên quan đến quân Tàu. Chính báo lề đảng của thời Nguyễn Tấn Dũng đăng
bài: "An ninh quốc
gia - lãnh đạo giỏi golf và gửi trứng cho ác"
(5)
Bài báo tố Thiện: "Không khó để nhận thấy,
dự án mà chủ đầu tư Trung Quốc (TQ) thực hiện nằm rất gần hầm đường bộ Hải Vân,
trạm phát sóng viba, quay mặt về phía vịnh Đà Nẵng...
Thủ tướng Chính phủ yêu cầu Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng và Chủ tịch
tỉnh Thừa Thiên - Huế chỉ đạo chặt chẽ các ngành chức năng của địa phương và
chính quyền các quận, huyện vùng giáp ranh không thực hiện những hoạt động làm
phức tạp tình hình và gây ảnh hưởng xấu đến trật tự trị an tại khu vực này”
Tại sao người giỏi chơi golf như ông Nguyễn Ngọc Thiện lại không
hiểu đạo lý đó trong khi muốn đưa trái golf bằng quả trứng vào đúng lỗ, người
ta phải tập nhìn rất xa?"
Dự án có những đe dọa đến an ninh quốc phòng đó là của Tàu cộng,
rộng 200ha tại Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển. Quá trình xây dựng là 10
năm (2013-2023) với vốn đầu tư 250 triệu USD và hoạt động 50 năm.
Quan to Nguyễn Ngọc Thiện được cho là người choi golf giỏi vì
quan đã đoạt hạng nhì giải golf Laguna Park Lăng Cô Classic.
Tuy nhiên, Nguyễn Ngọc Thiện không muốn hiểu đạo lý Việt và chỉ
muốn hiểu đạo lý Tàu. Nhờ vào những cú đánh golf với quan thầy và đóng góp cho
thành quả chiến lược Cửa Khẻm, trái golf Nguyễn Ngọc Thiện được lọt vào cái lỗ
chứa những đứa con hoang trung thành với thiên triều phương Bắc.
Tháng 4, 2016 triều đình mới với tể tướng kiêm tổng thái thú
Nguyễn Phú Trọng cho Nguyễn Ngọc Thiện ngồi vào ghế Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể
thao và Du lịch.
Ba tháng sau, ngày 19/7/2016, Hồng Tiểu Dũng - đại sứ đặc mệnh
toàn quyền của thiên triều đích thân đến gặp Nguyễn Ngọc Thiện để bày tỏ: "Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Hồng Tiểu Dũng thấy vui
và hài lòng khi nhân dân 2 nước có sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa,
truyền thống lịch sử của 2 quốc gia. Những năm gần đây lượng khách du lịch của
Trung Quốc đến Việt Nam ngày càng đông đặc biệt là tập trung ở một số tỉnh có
du lịch phát triển mạnh như: Đà Nẵng, Nha Trang... và người dân Việt Nam cũng
chọn Trung Quốc là điểm đến du lịch trong các dịp nghỉ lễ, kỳ nghỉ. Ngoài ra,
các bạn trẻ và nhiều cán bộ khác cũng đã tin tưởng khi sang Trung Quốc học tập,
trau giồi kiến thức."
Nguyễn Ngọc Thiện cũng mau mắn "cảm ơn những nhận xét tốt
đẹp của ngài Đại sứ... và hai bên sẽ sớm hình thành các Trung tâm giao lưu văn
hóa tại hai quốc gia, tăng cường các hoạt động giao lưu văn hóa, nghệ thuật,
triển lãm, nhiếp ảnh... Không chỉ trên bình diện quốc gia, Việt Nam cũng khuyến
khích hoạt động giao lưu của các tỉnh có chung biên giới với Trung Quốc nhằm
tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau giữa nhân dân hai nước... Trong lĩnh vực du
lịch, Bộ trưởng Nguyễn Ngọc Thiện hoan nghênh thời gian qua ngày càng nhiều du
khách Trung Quốc sang thăm Việt Nam." (6)
"Vui và hài lòng..." Xem như tân bộ trưởng Bộ Văn
hóa Việt-Tàu đã được thiên triều ôm vào lòng ưu ái.
Trong vai trò Thái thú văn hóa này, ngoài sứ mạng đi từ hợp
tác-giao lưu cho đến trộn lẫn-hòa tan, Nguyễn Ngọc Thiện cũng là kẻ chủ mưu
cho đàn em ở dưới tìm mọi cách để triệt tiêu văn hóa Việt Nam Cộng Hòa vẫn tồn
tại, phát triển trên đất nước Việt Nam.
Nổi bật nhất và làm dư luận phẫn nộ là việc ra lệnh cấm 5 ca
khúc Cánh thiệp đầu xuân, Rừng xưa, Chuyện buồn ngày xuân, Đừng
gọi anh bằng chú và Con đường xưa em đi của âm nhạc miền Nam
Việt Nam.
Trước phản ứng cùng khắp và mạnh mẽ của dư luận, Quốc hội cộng
sản phải dựng màn cho Nguyễn Ngọc Thiện bước ra sân khấu nhận trách nhiệm một
cách vu vơ và đỗ thừa cho cấp dưới: "Liên quan việc cập nhật
320 bài hát lên website thì có những cái sai, phải nói là sai không đáng có,
sai về nghiệp vụ. Người ta không yêu cầu cập nhật bài hát đó mình lại cập nhật,
lại cập nhật sai mục cấp phép". (7)
oOo
Trở lại ngày 19.01.2018. Buổi trình diễn nhảy múa và hát
trên những anh linh của các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa không xảy ra vì "sự
cố kỹ thuật". Tất cả những bài báo quảng cáo cho chương trình này bị các
biệt kích văn hóa thủ tiêu, mất tích. Nhưng nó chỉ "tạm thời" rút lui
vì sức nóng dư luận. Từ từ, từng bước sẽ có hàng trăm, hàng ngàn những cuộc
biểu diễn khác, những màn văn hóa trộn lẫn hoà tan khác sẽ được dựng lên theo
chỉ thị của thiên triều. Tất cả đều nằm trong âm mưu Hán hóa Việt Nam của Bắc
Kinh với sự tuân lệnh nhiệt thành của Nguyễn Phú Trọng và đám đàn em, trong đó
có những tên chuyên trách về mảng văn hóa - cao cấp ngang rốn là Bộ trưởng
Nguyễn Ngọc Thiện và thấp ở đầu gối như tên Việt gian tiến $ĩ Bùi Hiền. Tất cả
đầu mình chân tay - từ tên tổng bí thư cho đến tên biệt kích văn hóa, xuống đến
một tên tiến sĩ giấy - cùng nhau thành một thây ma xác Việt hồn Tàu với tên
gọi: Đảng Cộng sản Việt-Tàu.
20.01.2018
Chú thích:
(1) Những bài báo quảng cáo cho chương trình này đã bị các biệt
kích văn hóa và tuyên giáo đảng "thủ tiêu"
[3] CHIẾN LƯỢC XÓA TIẾNG
VIỆT
Ngày 20-11-2017, giáo sư tiến sĩ Bùi Hiền, 83 tuổi, tung ra một cuốn sách “Cải
Tiến Tiếng Việt” sử dụng tiếng Việt Mới.
Một loại tiếng Việt Hán hoá, phiên âm theo tiếng Tàu Bắc Kinh ( tổng hợp gồm
đơn âm Quan Thoại và Bạch Thoại ).
Nói cho dễ hiểu hơn, đây là một kiểu chữ Tàu áp dụng riêng cho người Việt Nam
vào những thập niên sắp tới, phiên âm từ tiếng Tàu, nhằm địa phương hoá ngôn ngữ
, tương tự như tiếng Tàu Quảng Đông, Hồ Nam, Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông
….trong thời gian Tự Trị trước khi sát nhập.
Quyển sách dầy 2000 trang, ông nói là do ông mất đúng 20 năm để biên soạn được
Bộ Giáo Dục Việt Nam cho xuất bản.
Tại Việt Nam, rải một tờ bươm bướm A4, quảng cáo dầu cù là hay thuốc xổ cao đơn
hoàn tán cũng phải xin phép công an.
Huống gì một công trình cải đổi từ tiếng Việt chuyển sang tiếng Tàu. Nếu
không được sự uỷ nhiệm của Đảng, bà cố nội của ông Bùi Hiền cũng không dám làm
điều nầy.
Đây là một chiến dịch quy mô được phát động có kế hoạch, có âm mưu, có chiến lược,
phổ biến rộng rãi để chuẩn bị tư tưởng người Việt nhằm tránh sự ngỡ ngàng một
ngày kia không xa lắm, tiếng Việt sẽ bị xoá bỏ hẳn hòi.
Người ta tạo ra một thứ tiếng Tàu riêng cho từng vùng, từng khu vực mục đích
đánh lừa một dân tộc trước khi tiêu diệt ngôn ngữ của dân tộc đó, đồng hoá dân
tộc đó một cách êm thắm do người bản xứ lãnh đạo, chỉ huy và thực thi phương án
sát nhập trong thời hạn 60 năm bắt đầu năm 2020, hoàn tất vào năm 2060.
Lúc đó, Việt Nam chỉ còn là một tỉnh lỵ.
Ông Bùi Hiền nói láo, Đảng cũng nói lộn luôn!
“Bộ Chữ Cải Tiến Tiếng Việt ” nầy hoàn toàn do “Cục Ngôn Ngữ Trung Quốc”
mà Cục Trưởng là giáo sư Từ Hướng Hòa ( con trai thứ ba của Thống Chế Từ Hướng
Tiền) soạn thảo xong vào tháng 3 năm 1998, thời kỳ Giang Trạch Dân làm Tổng Bí
Thư (1989-2002) .
Bây giờ đã đến lúc ra lệnh Nhà Nước VN có bổn phận thi hành nhiệm vụ hướng dẫn
người Việt đi từ từ vào con đường đồng hoá cũng như hội nhập vào xã hội của
“Trung Quốc” một cách “dịu dàng” ôn hòa , tự nguyện dâng hiến đất nước của
mình trở thành một tỉnh lỵ của “ Trung Quốc” !.
Uông Dương (cháu nội Uông Tinh Vệ, Tổng Thống Trung Hoa Dân Quốc Nam Kinh
(1940-1944), về sau bắt tay với Nhật rồi hợp tác với Mao Trạch Đông.
Người kế nhiệm Uông Tinh Vệ là Tưởng Giới Thạch. Người con trai út của Uông
Tinh Vệ là Uông Triệu Quang, làm cận vệ cho Mao Trạch Đông hồi 17 tuổi, đến năm
40 tuổi giữ chức “ Cục Trưởng Cục Bảo Vệ Mao Chủ Tịch”.
Đứa con trai trưởng của Uông Triệu Quang là Uông Dương, đệ tử ruột Tập Cận
Bình, Uỷ Viên Thường Vụ Bộ Chính Trị , Phó Thủ Tướng Quốc Vụ Viện và kiêm luôn
5 chức vụ :
1- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Tân Cương
2- Tỗ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Tây Tạng
3- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Nội Mông
4- Tổ Trưởng Tổ Công Tác Điều Phối Đài Loan
5- Tổ Trường Tổ Công Tác Điều Phối Việt Nam. Nói cách khác, Uông Dương là “Chủ
Nhiệm Đô Hộ Phủ” có thẩm quyển tuyệt đối về vận mệnh các quốc gia vừa nêu trên.
Cách đây 1 năm, lúc 16 giờ chiều, ngày 12-1-2017, tại Sảnh Đường Nhân Dân Bắc
Kinh, ông Nguyễn Phú Trọng đã ký “15 Hiệp Ước” có tính cách lệ thuộc và thần phục
Bắc Kinh.
Nhưng Hiệp Ước thứ 16 thì không ký trên văn bản mà ký bằng miệng, tức “ thoả hiệp
ngầm”.
Đó là văn kiện “ Cải Tiến Mẫu Tự Tiếng Việt” thành âm điệu tiếng “Trung
Quốc “ do Uông Dương trao tận tay ông Nguyễn Phú Trọng.
Theo chỉ thị của “Trung Quốc”, Bộ Giáo Dục Việt Nam sẽ dạy “tiếng Việt Hán Hoá
“ nầy cho bậc tiểu học vào năm 2023, bậc trung học phổ thông vào năm 2026 và bậc
đại học vào năm 2030 !
Năm 1969, Chu Ân Lai thông báo với Lê Duẫn là “Trung Quốc “ đang có kế hoạch
“bang giao” với Hoa Kỳ , yêu cầu VN hãy ở “thế thủ” , dùng giải pháp chính trị
hơn là quân sự , không nên liên tục “tấn công” Miền Nam.
Tháng 3-1970, Lê Duẫn sang yết kiến Mao Trạch Đông tại Hồ Nam (quê hương của
Mao).
Trong cuộc gặp gỡ nầy, Mao Trạch Đông hỏi rất xỏ lá :”Có phải trong lịch
sử , người Việt Nam từng đánh bại quân nhà Nguyên Mông Cổ ?”.
Lê Duẫn khiêm tốn đáp: “ Dạ, thưa phải” .
Mao Trạch Đông: “ Đó là chuyện ngày xưa . Còn chuyện ngày nay và ngày sau thì tôi
muốn di dân 500 triệu người Trung Quốc của tôi định cư toàn vùng Đông Nam
Á và Việt Nam là bàn đạp trong chiến dịch di dân của người Trung Quốc , đồng
chí nghĩ sao ?”
Lê Duẫn trả lời; “ Đồng chí Chủ Tịch muốn gì cũng được, miễn là đừng đẩy
Việt Nam vào đường cùng bằng pháo binh, thiết giáp và tên lửa ?”
Mao Trạch Đông hỏi tiếp: “Muốn sử dụng Việt Nam làm bàn đạp tiến xuống Đông Nam
Á không áp dụng chiến tranh thì chỉ còn một cách duy nhất là hai nước phải
“hợp tác” với nhau thôi.”
Ý nghĩa của hai chữ “hợp tác”, Lê Duẫn hiểu hết chứ ! Hiểu mà không thi
hành là dựa vào lưng Nga Sô.
Vì vậy, ngày 17-2-1979, Đặng Tiễu Bình chỉ thị Đại Tướng Dương Đắc Chí và Đại
Tướng Hứa Thế Hữu chỉ huy 600 ngàn quân, 400 thiết giáp, 2200 khẫu đại pháo 122
ly tràn qua biên giới tàn phá 6 tỉnh lỵ miền Bắc “ dạy cho Việt Nam một bài học”.
Trong cuộc chiến nầy, nói thì nói, Tàu vẫn thua đậm.
Đặng Tiểu Bình nóng mặt. gấp rút cho thực hiện chính sách “Tứ Đại Canh Tân” .
Lê Duẫn chết ngày 10-7-1986 ( 79 tuổi ) . Nguyễn Văn Linh lên thay thế chức
Tổng Bí Thư từ ngày 18-12-1986 đến ngày 28-6-1991, Nguyễn Văn Linh triệt để “hợp
tác” với Bắc Kinh qua “thoả hiệp ngầm” ký tại Thành Đô (Tứ Xuyên ) ngày
4-9-1990, trong đó có 10 điều khoản kê khai rõ ràng :
1- Sát nhập đất liền ( dư luận nghĩ sai là VN nhượng đất, nhượng lãnh hải
. Sự thật sát nhập dần dần)
2. Sát nhập biển .
3-Sát nhập kinh tế
4- Sát nhập quốc phòng
5- Sát nhập an ninh
6-Sát nhập gián điệp
7- Sát nhập tình báo
8- Sát nhập di dân
9- Sát nhập văn hoá
10- Trước khi sát nhập sẽ có thời hạn 17 năm sát nhập ngôn ngữ
Năm 42, Hán Quang Vũ Đế Lưu Tú hạ lệnh Thống Tướng Mã Viện thống lảnh 20 ngàn
quân sang xâm lăng Việt Nam.
Giao chiến lâu ngày, quân Hai Bà Trưng thiếu trang bị và kinh nghiệm
không chống cự nổi đạo quân thiện chiến của Mã Viện.
Sau khi chiến thắng Hai Bà Trưng, Mã Viện xử chém 1/3 dân số Việt Nam và tru di
tam tộc các dòng họ Trưng, Thi, Đô, Lá, Thiều, Ngọc ….
Cho nên, Việt Nam không còn những dòng họ nầy. Mã Viện tâu lên vua Lưu Tú ( người
sáng lập nhà Đông Hán ) rằng :
“Việt Nam có luật lệ riêng, có phong tục riêng, có tiếng nói khác với nhà Hán,
muốn đồng hoá chúng nó thì phải xoá ngôn ngữ chúng nó.”
Nhưng một mặt người Việt “đánh du kích chiến” ròng rả hàng trăm năm, đến năm
939 Ngô Quyền tuyên bố độc lập.
Một mặt, giả vờ hợp tác với các Thái Thú Tàu, học chữ Hán, viết chữ Hán, nhưng
khi nói chuyện thì nói bằng tiếng nói của nước mình.
Không ai dám gọi là tiếng “Nam =An Nam” đọc trại thành tiếng “Nôm”.
Kiên trì giữ vững phong tục, luật lệ, tiếng nói của dân tộc mình nên Việt Nam
là quốc gia độc nhất trong 100 Việt (Bách Việt ) không bị Tàu đồng hoá, trường
tồn trên 4000 năm nay.
Nhà văn hoá Phạm Quỳnh, trước khi bị Cộng Sản xử bắn cùng với ông Ngô Đình
Khôi(anh ruột Tổng Thống Ngô Đình Diệm), Ngô Đình Huân (con trai của ông Ngô
Đình Khôi) tại rừng Hắc Thú (Huế) tháng 8 năm 1945 , để lại câu nói lịch sử :
“ Tiếng Việt còn, nước Ta còn. Tiếng Việt mất, nước ta sẽ không còn”.
Văn hào Voltaire củng có nói: “ Tổ quốc chính là điểm mà trái tim chúng ta buộc
vào .”
Tiếng nói bị xoá mất, dân tộc sẽ mất theo!
Bởi vì, tiếng nói làm nên con người.
Con người dựng thành tổ quốc.
Ngôn ngữ không còn, con người biến thành nô lệ và tổ quốc sẽ bị diệt vong, bị
xoá tên trên bản đồ thế giới, trái tim vở nát, nước mắt sẽ chảy thành sông, vì:
“ Nước đi mãi không về cùng non” (Tản Đà) ./.
Thứ Tư, 27 tháng Mười Hai năm 2017
Đọc thêm:
No comments:
Post a Comment