Sunday, April 28, 2013

(399) Vietnam Project: Tình nguyện bị làm khó

Kinh nghiệm từ một chuyến thực tập tại Việt Nam
FULLERTON (NV) - Một số sinh viên báo chí trường Cal State Fullerton vừa phát hành tập san đặc biệt ghi lại những điều nghe, thấy được trong chuyến đi đến Việt Nam do giáo sư Jeffrey Brody dẫn đầu. Phim, hình ảnh, bài báo từ tập san này vừa được triển lãm tại trường vào Thứ Ba, 23 Tháng Tư.

Một số sinh viên ở Fullerton phát hành tập san ghi lại nhiều điều về chuyến đi Việt Nam, có việc chính phủ làm khó tình nguyện viên nước ngoài. (Hình: Thiên An/NV)
Chuyến đi của các sinh viên trên thuộc chương trình Vietnam Project, do giáo sư Jeffrey Brody mở ra nhằm giúp các em tập làm quen với môi trường thực tế bên ngoài nước Mỹ, cụ thể là các vùng đất nghèo ở Việt Nam. Sinh viên theo chân nhóm tình nguyện viên Project Vietnam của Bác sĩ Quỳnh Kiều đến các trạm y tế, hoặc len lỏi trong các con hẻm Sài Gòn để lấy tin.
Tập san Vietnam Special Report 2013 ghi lại rõ nét việc chính phủ Việt Nam làm khó nhóm y tế tình nguyện Project Vietnam, không để họ tự do dù là làm việc thiện nguyện. Bản thân các sinh viên cũng bị chính quyền địa phương làm áp lực phải ngưng quay phim, phần tin này sẽ được đăng tải trên trang mạng riêng của nhóm trong thời gian sắp tới.
Trở lại với cuốn tập san, dù là dưới dạng bút ký trong bài “A First-hand Experience” hay một bài tường thuật như “Bracing for the Pain,” các em đều đề cập đến tâm trạng của các tình nguyện viên trong nhóm Project Vietnam, cũng là của chính các em, khi phải đối diện với sự khó dễ của nhà cầm quyền tại Việt Nam. Với nhiều em, lần đầu tiên thấy cách chính phủ Việt Nam xử lý với các hội đoàn nước ngoài, nói là “bị sốc”, “không hiểu nổi họ.”
“Mọi người bắt đầu mất bình tĩnh. Tôi có thể thấy sự hoài nghi trong mắt họ,” Vanessa Martinez ghi lại từng chi tiết mình trải qua vào ngày Thứ Ba của tuần đầu tiên theo chân Project Vietnam, trong bài A First-hand Experience (Kinh nghiệm lần đầu). Cô Vanessa viết:
“Sáng sớm Thứ Ba, các tình nguyện viên, trong đồng phục áo thun polo xanh da trời, lại tụ tập ở phòng ăn của khách sạn.
Bà Kiều, và ông Tom Trần, một thành viên quản trị, đứng đầu nhóm nha sĩ, thông báo rằng họ và một số người nữa sẽ gặp mặt chính quyền địa phương để hoàn tất thủ tục.
***
Hai giờ sau, vẫn chưa thấy bà Kiều, ông Trần, hay bất kỳ ai về. Mọi người bắt đầu mất bình tĩnh...
***
Tới giờ trưa, bà Kiều và ông Trần xuất hiện trước nhóm tình nguyện viên. Tôi nhìn quanh và thấy nhiều tình nguyện viên không mặc áo đồng phục nữa.
Tin cuối cùng cũng được xác nhận: nhóm không làm việc vào hôm nay.
Bằng một giọng nói căng thẳng, ông Trần nói với tình nguyện viên là chính quyền địa phương từ chối đơn của nhóm xin được làm y tế thiện nguyện ở Nha Trang.
Im lặng bao trùm. Mọi cặp mắt hướng về hai con người kia.
Bà Kiều và ông Trần đưa ra 'phương án B.' Phương án này là mọi người sẽ làm thiện nguyện tại các chùa, mỗi nhóm một vài người, đi riêng lẻ từng nhóm một.
Hai người nói xong, đám đông còn lại bắt đầu thì thào với nhau, ồn dần khắp căn phòng.
Một số tình nguyện viên biểu lộ sự thất vọng và giận dữ với chính quyền. Một số khác, những người Việt Nam lớn tuổi hơn, có vẻ bị tổn thương. Tôi thấy nước mắt họ chảy ra.
Một số khác nữa, trong đó có tôi, không nói gì cả. Tôi chỉ biết ngồi ra đó. Tôi thấy sốc.
Nguyên ngày hôm đó, tôi ngồi dọc hành lang với bạn bè và các tình nguyện viên. Ai cũng buồn vì cái tin kia. Không ai nói, cười, hay đùa giỡn. Mọi người lặng im.
Ông Trần nói sự can thiệp của chính quyền trong chuyến đi này là tệ nhất trong tám năm ông đi tình nguyện theo bà Kiều.
'Đã chuẩn bị mọi thứ, vậy mà đến phút cuối họ đổi ý.' Ông nói.
Dù mọi người trở nên bi quan, bà Kiều vẫn giữ nụ cười.(*) Bà chưa bỏ cuộc. Bà nói đây không phải lần đầu tiên Project Vietnam bị chính quyền đẩy đi...”- trích A First-hand Experience.
Đó là một đoạn trong phần bút ký Vanessa ghi lại vào Thứ Ba, hai ngày sau khi nhóm Project Vietnam xin phép tiến hành công việc thiện nguyện, nhưng bất thành.
Một trong những bài báo nói về việc chính phủ làm khó tình nguyện viên nước ngoài. (Hình: Thiên An/Người Việt)

Andrea Ayala, tác giả một bài báo khác có tên Bracing for the Pain, viết về tâm trạng của nhóm nha sĩ của Project Vietnam khi chờ đợi sự chấp thuận của chính quyền địa phương cho hoạt động của họ: “Sự căng thẳng bao trùm hành lang khách sạn. Chiến dịch thiện nguyện bị hủy bỏ hôm qua. Nếu bị hủy nữa thì là một tin thật xấu. Các thành viên ngồi trên các băng ghế dọc hành lang, vặn vẹo ngón tay, tự hỏi có nên lạc quan một lần nữa không...”- trích Bracing for the Pain.
Vào hôm sau, Thứ Tư, Project Vietnam cuối cùng “được cho phép” hoạt động ở trạm xá Cẩm Lai. Từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều hôm đó, khoảng 500 người được khám và phát thuốc. “Khi chúng tôi đến bệnh viện vào hôm sau (Thứ Năm), một hàng dài với 500 người đã đợi sẵn. Có người chờ từ 7 giờ sáng.” Vanessa viết. “Họ cười, vẫy tay, chào chúng tôi, bằng tiếng Việt nên tôi không thể đáp lại.”
Giáo sư Jeffrey Brody, người sáng lập chương trình thực tập Vietnam Project, cho biết: “Sinh viên chúng tôi học được nhiều bài học trong chuyến đi. Bài học lớn nhất là sự khác biệt giữa đời sống trong xã hội dân chủ và đời sống dưới chính quyền độc tài. Dù Việt Nam cố gắng tự do hóa nền kinh tế, nó vẫn là một xứ công an trị.”
Các sinh viên - phóng viên ảnh David Le, Madeleine Skains, và Sima Sarraf cũng gặp phải sự trở ngại lớn khi muốn thu hình, chụp ảnh về đời sống của một người dân thường.
Theo lời Giáo sư Jeffrey Broody kể trong lá thư chủ nhiệm, các em này muốn ghi lại hình ảnh đời thường của một gia đình nghèo ở Sài Gòn. Các em làm quen với một bà ngoại bán hàng rong. Bà sống chung với các cháu trong một con hẻm nhỏ, nhiều cháu phải ngủ ở ngoài cửa vì nhà quá nhỏ. Khi các em bắt đầu lôi đạo cụ để chụp, quay hình, công an lập tức đến đòi xem tên tuổi, giấy tờ. Không muốn bị bắt và tịch thu tác phẩm, các em cố làm thật nhanh rồi rời đi.
“Bài học lớn nhất cho các sinh viên từ chuyến đi này là sự quan trọng của tự do, tự do báo chí, tự do xã hội.” Ông Jeffrey Broody kết luận.

Note:
(*) Vợ chồng Bs Quỳnh Kiều và Kiều Quang Chẩn bị đồng nghiệp tố cáo là dùng công tác thiện nguyện này với mục đích chính là để thu mua đồ cổ.
(Dưới đây là một video nói về đồ cổ của Bs Kiều Quang Chẩn. Độc giả có thể theo đó để xem các Video liên hệ)

http://www.youtube.com/watch?v=DYVvgzqUG0Q



Thư dọa kiện của Bác sĩ Kiều Quang Chẩn
Gi BS Ngô Hưng
From: Chan Kieu <dongsonvn@gmail.com>
To: hung ngo <
hungngo44@yahoo.com>
Cc:
hiename@yahoo.com; HienDich QuanY <svhdqy@yahoogroups.com>; QYND2@yahoogroups.com
Sent: Wed, January 5, 2011 3:21:30 PM
Subject: Re: Fw: Yk SG 68-71 Reunion in Westminster California on 1/29 & 30/2011

Thư gửi bác sĩ Ngô Hưng,
Tôi đả nhận được thư của Bác Sĩ gửi cho các diễn đàn của người Việt hải ngọai ngày 1/1/2011 và gừi riêng cho tôi ngày 2/1/2011. Nội dung bức thư bác sì đã viết những điều sai sự thật để cố tìhh bôi nhọ, phỉ báng vợ chồng chúng tôi. Nay viet thư này để thông báo bác sĩ:
1- phần lớn các hiện vật quý giá trong bộ sưu tập của chúng tôi đều mua ờ ngoài Vietnam , nhất là trước khi chúng tôi về Vietnam làm từ thiện. Tất cả có bằng chứng hay biện nhận.
2- Chúng tôi về Vietnam làm từ thiện  như hàng trăm nghìn hội từ thiện khác, không hề có hành động tán dưong hay ca tụng chính quyền Cộng Sản Vietnam . Trái lại chúng tôi luôn luôn bị làm khó dễ. Tổ chức chúng tôi gồm hàng ngàn thành viên, kể cả cá cựu y sĩ trong QLVNCH  Trong 15 hoạt động tại Vietnam chúng tôi chỉ hoàn toàn làm việc nhân đạo mà bị bác sĩ bôi nhọ phỉ báng hết sức nặng lời, họ sẽ sẵn sàng ra tòa làm chứng cho chúng tôi.
Chúng tôi yêu cầu bác sĩ  trong vòng 2 tuần lễ  nêu: bằng chứng cho mọi người biết
1- chúng tôi mua bán đồ cổ như trong thư .
2 làm tay sai cho Cộng Sản,  Xin vui lòng trưng ra cho mọi người biết.
Còn không thì bác sĩ rút lại bức thư trên.
Nếu bác sĩ không có hoặc không muốn đưa ra bây giờ chúng tôi phải nhờ pháp luật can thiệp.Trong dịp này bác sĩ sẽ được nghe tư cách của một Đại Úy Nhảy Dù  ứng xử với chính quyền Vietnam  từ các thành viên trong đoàn thiện nguyện. Một người đã phục vụ đất nước trong 6 năm khói lửa, đã không bao giò vắng mặt trong các ngày diễn hành ở Quận Cam của QLVNCH đôi khi ôm súng đôi khi cầm quốc kỳ hay quân kỳ trong đội hầu kỳ.
Nhân dịp chúng tôi lưu ý  bác sĩ ,  trên xứ này ngày truớc luật pháp đã không tha  bác sĩ Nguyễn đức An bôi nhọ đồng nghiệp Nguyễn Xuân Quang. 
Trân trọng,
Kiều quang Chẩn

Bản sao gửi LS Anthony Nguyen esq
Creason&Aarvig LLP
Thư trả lời của Bác sĩ Ngô Hưng

To: "Chan Kieu" <dongsonvn@gmail.com>
Ngày 23-1-2011

Thư gửi Bs Kiều quang Chẩn.
 
Thành thật cám ơn bác sĩ đã “rộng lượng” cho tôi được 2 tuần lễ ngắn ngủi sống trong sợ hãi lo âu để phúc đáp thư bác sĩ hay là sẽ bị ra tòa đền tội vì đã xúc phạm đến bác sĩ.
 
Trước hết, tôi xin được nghiêm chào BS Quân Y Nhảy Dù trước 30-4-1975. Mong anh hiểu rằng anh không phải là đối tượng chống đối của tôi cũng như các đồng nghiệp y khoa Saigon và đồng bào tỵ nạn cs tại hải ngoại, nếu anh vẫn giữ lý tưởng quốc gia dân tộc, trung thành với lời thề “TỔ QUỐC, DANH DỰ, TRÁCH NHIỆM”. Có như vậy, chắc chắn anh sẽ được mọi người kính trọng và thương mến. Trái lại, đối với  bạo quyền csVN, bè lũ buôn dân bán nước và tay sai, muôn đời chúng vẫn là kẻ thù không đội trời chung cùng toàn thể đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
 
Nôi dung lá thư tôi gửi các chiến hữu và đồng nghiệp y khoa Saigon tự do ngày 1-1-2011 chỉ có mục đích phản đối việc mượn danh hiệu các bác sĩ y khoa Saigon để vinh danh và tạo cơ hội cho việt kiều KQC trực tiếp hay gián tiếp tuyên truyền hay làm những điều gây tai hại lâu dài cho lý tưởng quốc gia dân tộc, chống cs bán nước hại dân của cộng đồng người Việt tỵ nạn cs.
Trong lá thư đó, nội dung nói về bs không khác gì các bài viết chống đối bs trong nhiều năm qua cũng như hiện nay, và biết đâu trong tương lai của tập thể y khoa Saigon tự do và các hội đoàn, đoàn thể, cộng đồng VN tỵ nạn cs tại hải ngoại. Đồng bào Nam California đã có lần căm tức các việc bs làm, không biết bs vô tình hay hữu ý có lợi cho bè lũ bạo quyền bán nước hại dân tại VN thành các hành động cụ thể khiến cho uy tín và việc kinh doanh lâu dài của bs trong cộng đồng người Việt bị xụp đổ hoàn toàn. Cho nên bs đòi hỏi tôi phải nêu bằng chứng cho mọi người biết bs có làm tay sai cho cs hay không thì tôi thấy là đã quá rõ. Bác sĩ tự vấn xem mình đã làm những gì. Đúng hay sai. Nếu việc bs làm là đúng, vì đại nghĩa dân tộc, vì nước, vì đồng bào  “Quên Mình Cứu Người” thì tại sao lại bị mọi người, cả các đồng nghiệp xa lánh ghét bỏ. Riêng bản thân tôi vẫn cảm phục và kính trọng Quân Y Sĩ nhảy dù KQC khi mặc bộ đồ bông nhảy dù đầu đội mũ đỏ về thăm trường y khoa. Tôi vẫn mơ ước một ngày nào đó người y sĩ dù đó sẽ phấn đấu với nội tâm, vượt qua mọi khó khăn để về với sự thương mến của các đồng nghệp và chiến hữu.
 
Trong lá thư của tôi, tôi chỉ nêu lên một giả thuyết, mot nghi van ?  không quả quyết 100% BS  bán đồ cổ, tuy rằng bs có tàng trữ và bằng mọi cách mua đồ cổ quí giá là tài sản văn hóa của dân tộc VN mang  ra ngoai quoc, . Tiếng VN thường dùng danh từ kép nên đôi khi hay bị ngộ nhận và hiểu lầm, thí dụ nói LÀM ĂN, Làm đi đôi với Ăn, nhưng chưa chắc hay Làm đã là hay Ăn; Tiền đi đôi với Bạc (tiền bạc), nhưng chưa chắc có tiền là sinh ra bội bạc; MUA đi đôi với Bán (MUA  bán), nhưng chưa chắc Mua là phải bán. Tôi không noi  bs bán đồ cổ nhưng tôi có quyền nghi ngờ. Có món đồ hiếm quí, ai thích và muốn mua, có tiền trả được giá, một vốn bốn lời thì bán có sao, chẳng có gì là xúc phạm den danh du cả. Tôi nói lại, cho đến giờ phút này bs KQC không hề bán đồ cổ.
 
Là người VN tôi đau đớn, xót thương, lo âu cho tiền đồ văn  hóa cổ Việt rồi đây nếu không được bảo vệ thì bao nhiêu cổ vật quí giá, nét hay đẹp văn hóa của nòi giống mình sẽ bị cướp phá, huỷ diệt qua các cuộc mua bán phi pháp đó. Và cứ đà ấy, biết đâu một ngày nào đó cầu Thê Húc, Tháp Rùa, đền Ngọc Sơn, chùa Một Cột tại Hanoi cũng sẽ bị gỡ từng mảnh để xuất hiện tại một hồ bơi vĩ đại của một việt kiều yêu nước, yêu XHCN ở ngoại quốc giống như căn nhà cổ của Ton That giong  ho Hoàng tộc triều Nguyễn dang la do trang tri cua Viet kieu giau co o Santa Ana, California .   USA . Người Việt Nam  tin tưởng rằng chiếm đoạt của cải của người chết để làm vật trang trí trong nhà là mang oan khiên linh hồn uổng tử, tà ma ám khí vào nhà, là việc làm hao tốn âm đức không có hậu để lại cho con cháu về sau và dễ gặp xui xẻo, tai ương đại họa cho chính mình và gia đình mình. Người hiểu biết và đạo đức không ai dám làm như thế.
Trước khi là một người lính VNCH, tôi là một người Việt Nam . Tôi hãnh diện là người VN, không bao giờ phản bội quê hương và đồng bào tôi. Những điều gì tôi thấy có hại cho đất nước tôi thì tôi phải chống lại cho dù có phải tan xương nát thịt. Sống cho VN và cũng sẵn sàng chết cho VN trường tồn. Một mất một còn tôi không thể đội trời chung với bè lũ bán nước hại dân và tay sai đang đọa đầy hơn 80 triệu đồng bào của tôi. Lưu vong nơi đất khách quê người không có nghĩa là quên bổn phận với quê hương đất nước và dân tộc để trở thành phường giá áo túi cơm, chỉ biết lo cho cái bao tử mà không có bộ óc.
Tóm lại,  nếu vì ngộ nhận trong ngon  ngu mà bs cho là tôi nói bs bán đồ cổ thì tôi xin lỗi bs và tôi viết lại rõ ràng thế này: Bs  Kieu Quang Chan có tàng trữ, cất giữ làm của riêng những đồ cổ, kỷ vật văn hóa quý giá muôn đời của dân tộc VN nhưng không bán.
 
Cũng xin bs hiểu cho rằng: tôi chỉ có một tội là tội yêu đất nước VN và đồng bào, không đội trời chung với bè lũ bạo quyền cs và tay sai bán nước hại dân đang âm mưu dâng hiến tổ quốc VN cho đế quốc Tàu Cộng.
 
Để có chút tình lưu niệm, tôi xin trích đây câu nói của một huynh trưởng và là đồng nghiệp  trong QYND viết trong thư gửi  BS  KQC  ngày  9-1-2011:
“Tôi vẫn coi anh là Bạn, là Chiến hữu. Theo tôi biết thì anh em đồng nghiệp, đồng đội vẫn còn thương quí anh chị. Chưa trễ đâu. »
Và hai câu thơ của anh hùng dân tộc Nguyễn Trãi kêu gọi toàn dân chống giặc Tàu xâm lăng : 
           « Đem đại nghĩa thắng hung tàn
           « Lấy chí nhân thay cường bạo »
  Kính chào

Bs Ngô Hưng
Quan Y  Hien Dich 18 , Quan Luc Viet Nam Cong  Hoa
Người tù vượt ngục trại tap trung  lao dong khổ sai Cong  San  Trảng Táo, Long Khánh mùa mưa 1978

THƯ LÊN TIẾNG CỦA BÁC SĨ NGÔ HƯNG
 YK SG 68-71 Reunion in Westminster California on 1/29 & 30/2011 Thân Gừi các Chiến Hữu và Đồng Nghiệp Y Khoa Sài Gòn Tự Do.
 Cứ mỗi mùa lá thu rơi rụng là chúng ta lại mất đi một số Bạn Bè Đồng Nghiệp ra đi vĩnh viễn. Năm 2010 chúng ta đã mất BS Đàm, Tai Mũi Họng YK 69, Orange County , BS Ngô Văn Tuyên YK 70, Seattle , WA. Hiện trong tình trạng hôn mê nguy kịch là BS. Vũ Quốc Cương ( YK 70 ) Orange County CA , BS. Nguyễn Ngọc Ẩn ( YK 71) VA. Cho nên việc họp khóa tổ chức 1/29 và 30/2011 tại Westminster CA là một ý kiến sáng suốt tuyệt vời. Nhờ trời đất giúp đỡ và công ơn của bao nguời Tôi được may mắn và diễm phúc là một thành viên của YK Sài Gòn Tự-Do 71 cũng như được vinh dự là một Quân Y sĩ Hiện Dịch Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa Anh Hùng.
Nhưng Tôi vô cùng thất vọng khi thấy chương trình Họp mặt này chính thức long trọng xếp phần thăm viếng nhà riêng của Kiều Quang Chẩn để chiêm ngưỡng các cổ vật tài sản văn hóa dân tộc Việt Nam bị ăn cắp mang ra ngoại quốc trưng bấy tại đây, Trước là quảng cáo mới hàng sau là bán ra kiếm lợi nhuận không nhỏ để bỏ túi tham.
Nguyên văn "January 30/2011: Visit Dr Kieu Chan's house to see Viet Nam antique Collections". Ngày thứ Bẩy 1/30/2011 là ngày chính của buổi Họp Mặt ( Reunion ), Ban tổ chức Họp mặt đã khéo léo xếp đặt vào chương trình đi thăm viếng Midway Aircraft Mesium vào ngày thứ sáu 1/29/2011 là ngày không quan trọng và thành phần tham dự chưa có ai hoặc không có ai.
Việc này làm tôi nhớ lại "Binh sĩ Hạ sĩ Quan đi học tập 3 ngày cho về và cho ăn nhà hàng", Tới khi sĩ quan cấp úy, cấp tá, cấp Tuớng thấy vậy lũ lượt chui vào cạm bẫy lừa bịp để rồi không có ngày trở về , Sao thấy hơi giống, Vô tình hay hữu ý ? Ai làm cố vấn giỏi thế, có lời khen. Treo đầu dê bán thịt chó. Nhưng rõ ràng việc lôi kéo mời mọc dụ giỗ tụ họp đông ngưới tới nhà riêng Kiều Quang Chẩn để xem tài sản văn hóa Việt Nam bị đánh cắp mang ra ngoại quốc bởi thành phần vong bản phản bội cấu kết cùng bạo quyền bán nước hại dân mới là then chốt của buổi họp mặt.
Tôi đã tiếp xúc trực tiếp với chiến Hữu đồng nghiệp Bùi thế Chung để được xác nhận rõ ràng đó chính là Viêt Kiều Kiều Quang Chẩn và Vợ là Việt kiều Quỳnh Kiều, cả hai đã chuyên nghiệp làm nghề từ thiện tại Việt nam, tiếp tay đắc lực hết lòng hết sức với bạo Quyền Cộng sản Bán Nước hại Dân tay sai trung thành đế quốc Trung cộng từ nhiều năm nay. Cả hai Việt Kiều này đã được bạo Quyền cộng sãn Việt Nam khen thưởng vinh danh chính thức là Việt Kiều yêu Nước tiến bộ biểu dương thành tích xuất sắc tiếp tay trong việc kéo dài nuôi dưỡng chế độ bán bước hại dân tại Hội nghị người VN ở nước ngoài toàn thế giới họp tại Hànội dưới quyền chủ tọa của tên Việt gian bán nước Nguyễn minh Triết, trong danh sách còn có Bùi văn Đức và Bùi Duy Tâm.
Nhưng ai đã đi lại Việt Nam đều biết rõ rằng bọn Quan thuế phi cảng Tân sơn Nhất khám xét rất kỹ, làm khó dễ và bắt phạt rất nặng có khi giam giữ những ai mang cổ vật Việt nam ra ngoại quốc. Đồ cỗ được xếp vào hàng quốc cấm. Tuy nhiên luật lệ nhà nước không áp dụng cho vợ chồng Việt kiều chuyên nghiệp từ thiện Kiêu quang Chẩn và Quỳnh kiều. Đó là hình thức trả công cho lũ gia nô phục vụ trung thành và hữu hiệu cho chủ. Thời gian gần đây báo chí cộng đồng Việt Nam tại hải ngoại nhất là tại Califonia đã đăng nhiều bài báo lên án đích danh cập việt kiều này vì những hành động tiếp tay cho Bạo quyền bán nước hại dân tại Việt Nam và mưu gian triệt hại tiêu diệt phá hoại văn hóa di sản Việt Nam bằng cách tẩu tán cổ vật lâu đời quý giá VN ra ngoại quốc mưu cầu lợi nhuận với sự hỗ trợ tiếp tay của bạo quyền, phù hợp với chiến lược xóa bỏ Việt Nam biến dân tộc và đất nước này thành một tĩnh của đế quốc trung cộng. Thử hỏi ai đã che chở và giúp đỡ để Vợ chồng việt kiều này có thể mang ra khỏi Việt Nam hàng tấn đồ cổ di sãn Văn hóa Việt Nam .
Nếu sau buỗi chào hàng kỳ này: 1/30/2011 kiếm được lợi nhuận đáng kể thì trong tương lai sẽ có nhiều Việt kiều chuyên nghiệp từ thiện kiếm nghề sưu tâp đồ cổ và chẳng mấy lúc di sản văn hóa Việt Nam sẽ chỉ còn là 80 triệu sinh vật nô lệ, nam cho lao động khổ sai và nữ cho nô lệ tình dục sống chen chúc trong các tùp lều tranh rách nát khu nhà ổ chuột dưới ách đô hộ thống trị của đế quốc trung cộng và bọn bạo quyền tay sai cùng một lũ sinh vật Việt kiều tại ngoại quốc.
Một con chó có thể theo chủ vào bàn tiệc sang trọng nhưng không ai để cho con chó nhẩy lên bàn tiệc cất tiếng sủa tuyên truyền có lợi cho bạo quyền bán nước hại dân. Trên 80 triệu đồng bào ruột thịt Việt Nam chúng ta còn lầm than, phụ nữ Việt Nam còn phải bán thân làm một thứ đồ chơi tình dục trên khắp thế giới cũng chỉ vì hiện nay nơi hải ngoại nhung nhúc những loại sinh vật việt kiều loại này.
Cho nên nhân danh là một thành phần trong tập thể Y Khoa Sài Gòn tự do và là quân nhân Việt Nam Cộng Hòa tôi tha thiết yêu cầu ban tổ chức suy nghĩ lại việc vô tình hay hữu ý lấy danh nghĩa Họp Mặt để gián tiếp vinh danh lũ sinh vật việt kiều đang tiếp tay đằc lựu trợ giúp với bạo quyền bán nước hại dân đang gây bao tang tóc đau thương cho dân tộc đồng bào chúng ta hôm nay.
Nếu buổi họp mặt giữa các quý vị với các sinh vật việt kiều chỉ là trong phạm vi một nhóm cá nhân riêng biệt thì xin vui lòng rút bỏ danh xưng to tát và tuyên bố cùng cộng đồng đây không phãi là buỗi họp mặt của các Bác Sĩ tốt nghiệp Y khoa Sài Gòn tự do, những công dân và quân nhân của một Quân Đội VNCH kiêu hùng.
Nếu không sẽ là một sự mạo danh xấu hổ và cố tình làm cho cộng đồng Việt Nam chống cộng tại hải ngoại ngộ nhận trong âm mưu bôi nhọ danh dự các bác sĩ tốt nghiệp đại học Y Khoa Sài Gòn Việt Nam tự do. Vui chơi hưởng lạc được hiến pháp USA công nhận, nhưng chỉ xin luôn nhớ rằng NỢ Máu Xương không bao giờ trả được cho bao triệu Quân nhân và đồng bào Việt Nam đã nằm xuống chềt tan xác dưới bom đạn thù, chết âm thầm tức tưởi không nhắm mắt trong các trại tù lao động khổ sai của Việt gian Bán nước Cộng Sản, chết mất xác trong bụng cá nơi biển cả mênh mông, trong rừng sâu núi thẳm, để chúng ta và con cháu chúng ta có được cuộc sống của một con người hôm nay. Không trả được và cũng chẳng ai đòi NỢ XƯƠNG MÁU và ÂN NGHĨA này thì xin cũng đừng phản bội những NGƯỜI ĐÃ CHẾT cho ta được SỐNG hôm nay.
Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm là những gì đã giữ chúng ta được gọi là Con Người. Nếu đánh mất những giá trị cao quý này thì chùng ta cũng sẽ mất danh xưng Con Người.
Xin hay mãi giữ vững là KẺ SĨ
"Phú Quý bất năng dâm, Bần Tiện bất năng di, Uy Vũ bất năng khuất"

1-1-2011
NGÔ HƯNG
Công dân và Quân Y sĩ hiện dịch Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa


No comments: