Đảng đi vào
đùi
Cách
đây đã lâu, trên mạng cũng như ngoài đời có lưu truyền truyện “đảng và Đĩ”.
Trong một cuộc lục soát "quy mô lớn" một "khu đèn đỏ" vào
ban đêm, công an thành Hồ đã bắt một "bộ phận không nhỏ" ma cô và chị
em ta. Sáng hôm sau, trên một bức tường xuất hiện bài thơ:
Cũng
không cấm chuyện thụt vào thụt ra.
Văn
minh như thể nước Nga
Cũng
đâu cấm chuyện thụt ra thụt vào.
Lạc
hậu như thể nước Lào
Lại
càng không cấm thụt vào thụt ra.
Anh
hùng như thể nước ta
Tại
sao lại cấm thụt ra thụt vào?”
"Cuộc
chiến giữa đảng và Đĩ"còn
đang tiếp diễn - kẻ đi bắt, người hành nghề chui - thì đùng một cái, trong dịp
Tết này, các báo rộ lên tin nhà cầm quyền thành Hồ đề nghị nhà nước CSVN cho
lập khu “đèn đỏ" và chính thức thừa nhận hiện có “đội quân” mại dâm lên
tới trên 15,000 người, tương đương hai sư đoàn. Chi Cục Phòng Chống Tệ Nạn Xã
Hội nói rằng thành phố này hoàn toàn bó tay trước tệ nạn mại dâm “ngày càng
diễn biến phức tạp, dưới các hình thức hết sức tinh vi”.
Người
dân Miền Nam chắc còn nhớ sau tháng 4/1975, đảng CS vừa cướp hết tài sản và các
phương tiện sản xuất tại miền Nam vừa đổ hết mọi tệ đoan xã hội lên đầu Mỹ và
Việt Nam Cộng Hòa. Sau 38 năm cai trị bằng chế độ độc tài và bần cùng hóa nhân
dân, họ đã làm cho các tệ nạn xã hội gia tăng khủng khiếp đến mức báo động và hết
thuốc chữa.
Thật
vậy, trước năm 1975, Sài Gòn chỉ có bia ôm. Dưới chế độ CS, ngoài bia ôm, thành
Hồ còn có cà-phê ôm, karaoke ôm, tắm ôm, võng ôm, đấm bóp ôm, hớt tóc ôm, ráy
tai ôm, câu ôm, du lịch ôm, ôm tới bến... Tất cả các hình thức kinh doanh đó đều
có "ôm". Tùy theo giá cứng hay mềm, sẽ là ôm đứng, ôm ngồi hay ôm nằm
từ A đến Z.
Việc
kinh doanh "ôm" phát triển một phần là do nghèo đói vì người dân
không có việc làm mà ruộng đất thì bị cưỡng chế tịch thu; phần khác là do kiếm
tiền dễ dàng vì khách sẵn sàng "chi đẹp" cho tới khi cạn túi :
"Chưa
đi thì nhớ Sài Gòn
Đi
về mới thấy không còn một xu.
Nằm
buồn ngẫm nghĩ mình ngu,
Cái
mồm ăn một "con cu" ăn mười."
Sau
các "cú đấm thép, tập đoàn kinh tế quốc doanh như Vinashin,
Vinalines..." bị thất bại và ngân hàng "trống lốc" vì nợ
xấu, có lẽ đảng thấy "con cu" ăn gấp mười cái mồm nên đang tính làm
luật để lo "thức ăn" cho "con cu" hòng thu lời nhanh chóng
một cách hợp pháp mà không sợ bị lỗ vốn. Họ đã đưa ra lý luận rằng nhiều nước
đã làm như vậy, vừa thu được thuế vừa kiểm soát được bệnh tật (?).
Toan
tính đó đã đi ngược lại truyền thống đạo đức của dân tộc nên đã bị nhiều người
phản đối. Họ cho rằng lý luận như trên là cách nói mỵ dân. Hợp thức hóa nạn mại
dâm là "lợi bất cập hại". Hơn nữa, đảng thò tay vào đâu thì hư tới
đấy. Đảng thò tay vào quân đội thì quân đội trung thành với đảng và không bảo
vệ ngư dân trên Biển Đông, đảng thò tay vào công an thì công an khủng bố nhân
dân miễn là "còn đảng còn mình", đảng thò tay vào giáo dục thì thầy
trò đổi tình lấy điểm và "phao thi" trắng sân trường, đảng thò tay
vào tòa án thì tòa xử theo luật rừng... Nay đảng mà thò tay vào đùi chị em ta
thì làm sao họ có đời sống tốt đẹp hơn được?
Liên
minh Quốc tế chống buôn bán phụ nữ (Coalition Against Trafficking in Women)
cũng chỉ ra rằng: "Ở Hà Lan, Đức và Australia, việc hợp pháp hoá mại
dâm đã không thể bảo vệ phụ nữ hành nghề, không làm giảm mại dâm trẻ em hay
buôn bán người trái phép từ nước ngoài, cũng như không ngăn ngừa được sự lây
lan HIV/AIDS. Hợp pháp hoá mại dâm - nghĩa là hợp pháp hóa phụ nữ bán dâm,
những kẻ bảo kê, “dắt gái”, nhà chứa và khách mua dâm - đã biến các nước này
thành những nhà thổ lớn."
Điều
người dân lo ngại nhất là đời sống gia đình, xã hội sẽ đảo lộn theo chiều hướng
rất xấu. Mại dâm chưa là hợp pháp mà đã lôi cuốn cả giới nữ sinh, sinh viên, ca
sĩ, siêu người mẫu, hoa hậu, á hậu, hoa khôi, nam giới... nhập cuộc "sôi
nổi"(*). Vào thập niên 1990, đã có truyền miệng truyện tiếu lâm cười ra
nước mắt như sau:
"Trong
một lớp học, thầy giáo hỏi học sinh xem các em ước mơ gì trong tương lai. Đa số
các em muốn thành giáo sư, kỹ sư, nhạc sĩ, ca sĩ, bác sĩ, thương gia... Khi hỏi
tới một nữ sinh, em trả lời:
-
Em ước mơ sau này người em toàn là lông.
-
Sao em lại ước mơ kỳ lạ vậy?
-
Thưa thầy, tại vì chị em chỉ có một chùm lông thôi mà chị có thể đi làm nuôi
sống cả nhà."
Đất
nước sẽ đi về đâu khi "ước mơ" trên trở thành "ước mơ" phổ
biến trong xã hội có khu "đèn đỏ" hợp pháp?"
Sau
bao nhiêu năm xây dựng thiên đàng XHCN bánh vẽ thất bại, nay đảng CSVN đang
nghĩ đến chuyện đi vào cặp đùi của giới chị em ta để kiếm tiền thì khác gì "thằng
bé âm thầm đi vào ngõ hẹp", vào đường cùng. Đảng đi vào đùi thì chỉ có
lún sâu, khó mà ngóc đầu lên được. Có thể đảng sẽ bị chết ngộp.
No comments:
Post a Comment