Thủ
tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo (P) và chủ tịch Hồ Cẩm Đảo trong lễ kỷ niệm
63 năm ngày thành lập nước CHND Trung Hoa, Bắc Kinh, 29/09/2012
REUTERS
|
Gia đình Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo dọa kiện nhật báo Mỹ New York Times
Trong một bản thông báo cáo công bố cuối ngày hôm qua,
27/10/2012, hai luật sư cố vấn cho gia đình Thủ tướng Trung Quốc đã cho
rằng, những tiết lộ về tài sản gia đình của ông Ôn Gia Bảo đăng trên tờ
New York Times số thứ Sáu vừa qua, là điều "nói láo". Tờ báo Mỹ ước tính tài sản thân nhân Thủ tướng Trung Quốc lên đến 2,7 tỷ đô la.
Điều gây chú ý là rất hiếm khi lãnh đạo Trung Quốc lên
tiếng phản bác thông tin từ truyền thông nước ngoài một cách công khai
như vậy.
Từ Bắc Kinh, thông tín viên Stéphane Lagarde nhận định sự việc :
« Với nửa tỷ cư dân mạng, màng lưới kiểm duyệt tại Trung Quốc
không còn khả năng ngăn chặn được thông tin, và luật sư đã phải xuất
hiện. Đây là điều rất hiếm hoi. Sau phát ngôn viên của bộ Ngoại giao
Trung Quốc hôm thứ Sáu, đến lượt hai cố vấn luật pháp cho gia đình ông
Ôn Gia Bảo lên tiếng phản bác tiết lộ của tờ New York Times.
Thông cáo sáu điểm - công bố lúc 23 giờ tối qua, thứ Bảy 27/10 -
mà tờ báo Hồng Kông Sunday Morning Post có được một bản sao - khẳng định
:
1/ Tài sản « gọi là giấu diếm của gia đình Ôn Gia Bảo không có
thật »; 2/ Mẹ của Thủ tướng được những đồng nghiệp Mỹ mệnh danh là « bà
hoàng kim cương », đã « không hề có thu nhập nào khác ngoài tiền trợ cấp
của Nhà nước ». 3/ Thủ tướng Ôn Gia Bảo « không hề đóng bất kỳ một vai
trò nào trong hoạt động thương mại của thân nhân gia đình ông ».
Chính điểm thứ ba kể trên đã được tờ New York Times dùng để chê
trách người mà các phương tiện truyền thông chính thức của Trung Quốc
gọi là "Ôn gia gia".
Các luật sư của gia đình Ôn Gia Bảo khẳng định rằng họ « sẽ có
những biện pháp cần thiết để làm sáng tỏ những báo cáo dối trá khác » và
dành quyền truy tố tờ New York Times trước pháp luật. Đây là một bức
tường lửa để bảo vệ hình ảnh của một Thủ tướng cải tổ, người Ông của dân
chúng và người hùng chống tham nhũng.
Tuy nhiên cách đó chưa chắc đã hữu hiệu... David Barboza, thông
tín viên New York Times tại Thượng Hải từ tám năm nay, giải thích trên
blog của anh là tất cà những thông tin thu lượm trong vòng một năm cho
cuộc điều tra này, đều là những thông tin công khai ».
Thủ tướng Ôn Gia Bảo làm giàu ra sao?
(Washington Post) -Nhà
cầm quyền Trung Quốc hôm Thứ Sáu đã cho đóng trang mạng của báo New
York Times ngay sau khi đăng một bài phóng sự điều tra nói là gia đình
Thủ Tướng Ôn Gia Bảo (Wen Jiabao) có tài sản trị giá tổng cộng tới 2.7
tỷ dollars.
|
Thủ Tướng Ôn Gia Bảo (Wen Jiabao)
|
Phản ứng cương quyết và mau chóng này không là điều lạ ở vào một thời
điểm được coi là “nhạy cảm” của chính trị Trung Quốc khi đang sắp đến
giai đoạn chuyển giao quyền lực trong ban lãnh đạo. Ðể người dân đọc
biết và bàn tán rộng rãi về những tin nổ lớn gây chấn động dư luận bị
coi là phương hại đến an ninh trật tự xã hội và uy tín của đảng cầm
quyền.
Cả hai phiên bản Anh ngữ và Hoa ngữ của trang mạng đều đồng thời bị
đóng lại. Trên lưới điện toán và các dụng cụ điện tử di động, vào bộ dò
đánh lên hàng chữ New York Times hay bằng chữ Hán đều không có trả lời.
Trang BBC TV cũng bị gián đoạn một thời gian ngắn khi tường trình về bài
báo New York Times.
Ðây là một thua thiệt đáng kể cho tờ New York Times trong nỗ lực đi
vào thị trường Trung Quốc. Tờ báo đã đầu tư khá tốn kém, thuê thêm hơn
30 ký giả mới, thông dịch viên và kỹ thuật gia, để mở trang mạng Hoa ngữ
từ cuối tháng 6 vừa qua.
Nữ phát ngôn viên Eileen Murphy tuyên bố: “Chúng tôi hy vọng truy cập
đầy đủ trở lại trang mạng sẽ sớm được phục hồi và sẽ yêu cầu nhà chức
trách Trung Quốc bảo đảm rằng độc giả có thể tiếp tục đọc những bài vở
tin tức tuân thủ đúng tiêu chuẩn chuyên nghiệp của New York Times.” Bà
nói thêm: “Xã hội Trung Quốc càng ngày càng cởi mở hơn và truyền thông
đa dạng hơn. Sự đáp ứng với trang mạng Hoa ngữ cho thấy Times có thể
đóng một vai trò quan trọng trong nỗ lực nâng cao phẩm chất báo chí cho
nhân dân Trung Quốc.”
Bộ Ngoại Giao Trung Quốc gọi bài báo của tờ New York Times là một
hành động có tính cách bôi nhọ và mang hàm ý xấu. Trong cuộc họp báo
thường ngày, phát ngôn viên Hong Lei của bộ nói rằng việc ngăn chặn
trang nhà của tờ New York Times là “theo đúng luật lệ hiện hành,” tuy
nhiên không bình luận hay bác bỏ nội dung bài báo.
Hồi tháng 6, bản tin của Bloomberg News cho hay đại gia đình của Phó
Chủ Tịch Nước Tập Cận Bình (Xi Jinping), người sắp lên chức lãnh đạo
thay thế Chủ Tịch Hồ Cẩm Ðào vào tháng 11, có tài sản tới $376 triệu.
Sau đó trang điện tử Bloomberg hoàn toàn bị Trung Quốc đóng cửa.
Mặc dầu ở một đất nước mà “sự giầu sang và quyền lực hội tụ” như tờ
New York Times viết, tài sản khổng lồ của gia đình Thủ Tướng Ôn Gia Bảo
được nêu lên vẫn là trái bom gây sự kinh ngạc lớn. Ký giả David Barboza
và ban biên tập đã nghiên cứu thu thập chi tiết từ nhiều nguồn khác nhau
và những số liệu căn cứ theo hồ sơ tài liệu chính thức để làm bài phóng
sự.
Ôn Gia Bảo, 70 tuổi, quê quán ở Thiên Tân, bà mẹ là giáo viên và ông
bố đã bị đưa đi làm việc nuôi heo vào thời kỳ cải tạo Cách Mạng Văn Hóa.
Năm ngoái, kể lại thời niên thiếu của mình trong một lần phát biểu
trước công chúng, Ôn đã nói “gia đình tôi hết sức nghèo.” Nhưng từ khi
vào vị trí lãnh đạo, phó thủ tướng năm 1998 và 5 năm sau là thủ tướng,
bây giờ tình trạng hoàn toàn đảo ngược, gia đình của ông cũng như của
nhiều cán bộ đảng viên cao cấp khác ở Trung Quốc là những đại gia có tài
sản đứng hàng đầu các triệu phú trên thế giới.
Bà góa phụ Yang Zhiun, mẹ ông, năm nay 90 tuổi, căn cứ trên hồ sơ các
công ty xí nghiệp và tài liệu của các cơ quan giám sát, từ năm 2007 đã
giữ một tài sản trị giá $120 triệu. Bằng cách nào bà thu góp được khoản
tiền ấy, ít nhất trên giấy tờ, là điều chưa rõ; cũng như không biết bà
có thật sự hiểu rằng tên của mình đang đứng làm chủ nhiều tài sản như
vậy không.
Theo New York Times, trải qua hơn 10 năm cầm quyền của Ôn Gia Bảo,
gia đình và thân quyến của ông từ con trai con gái, đến em ruột, em rể
và những người họ hàng xa gần khác, đã trở nên giầu có vượt bậc. Trong
nhiều trường hợp, tên các đương sự này không tìm thấy trên giấy tờ vì
được che đậy qua một mạng lưới phức tạp các thủ thuật tinh vi về đầu tư
quản lý của một xã hội đầy rẫy điều bí ẩn.
Tờ New York Times nói rằng họ tìm thấy những cổ phần của gia đình Ôn
Gia Bảo trong nhiều ngân hàng, tổ hợp tài chính, công ty du lịch, thương
mại, xây dựng, các dự án phát triển hạ tầng cơ sở và cả các tổ chức
kinh doanh nước ngoài. Gia đình này chiếm vị trí trọng yếu trong Tổ hợp
Bảo hiểm Ping An, một trong những tổ hợp tài chính lớn hàng đầu thế
giới.
Ở vị trí thủ tướng trong một nền kinh tế mà nhà nước hãy còn nắm giữ
vai trò chỉ đạo, Ôn Gia Bảo có rất nhiều quyền hạn đối với các công ty
xí nghiệp và điều kiện để thân nhân của ông có thể dựa vào đó sử dụng để
làm giầu, có hay không có sự tán trợ của ông là điều người ta chưa thể
biết hết. Chẳng hạn người em trai của ông có một công ty đã ký được hợp
đồng hơn $30 triệu về việc xử lý nước thải và phế liệu y tế cho các
thành phố lớn. Hợp đồng này có sau khi nhà nước ban hành quy định kiểm
soát chặt chẽ các chất thải sau vụ bệnh dịch SARS năm 2003.
Năm 2004, Hội Ðồng Chính Phủ mà Ôn Gia Bảo là chủ tịch ban hành quy
chế cho phép các công ty tài chính mở rộng không giới hạn lãnh vực hoạt
động. Ping An đã trở thành một công ty công cộng, bán IPO (cổ phiếu công
khai) gây vốn được $1.8 tỷ và gia đình Ôn Gia Bảo đã thủ lợi bằng việc
đầu tư trước khi công ty ra công khai. Các tài liệu kế toán năm 2007,
năm cuối cùng mà hồ sơ chứng khoán được phổ biến, cho biết gia đình và
những đối tác nắm giữ $2.2 tỷ chứng khoán của Ping An.
Mặc dầu đảng Cộng Sản Trung Quốc yêu cầu cán bộ công nhân viên kê
khai tài sản của mình và gia đình nhưng đòi hỏi này chỉ liên hệ đến
những thân nhân trực tiếp bao gồm vợ và con; anh chị em và những người
họ hàng quyến thuộc khác không nằm trong quy định ấy và trở thành một
ngõ dễ dàng cho sự trốn tránh.
Trương Bồi Lợi (Zhang Beili), bà vợ của Ôn Gia Bảo, là người rất ít
khi xuất hiện trong những sinh hoạt chính thức cùng với chồng. Nhưng dân
chúng Trung Quốc cũng như giới kinh doanh thương mại ngoại quốc đều
biết đến bà với biệt danh “Nữ hoàng kim cương.” Là một cựu kỹ sư địa
chất, bà là người đã giúp lập ra những quy định trong ngành thương mại
hột xoàn và đá quý, thành lập thị trường trao đổi kim cương ở Thượng Hải
và trung tâm xét nghiệm ở Bắc Kinh mà tất cả những giới buôn bán kim
cương đều cần phải có chứng chỉ xác nhận của trung tâm này. Bà Trương là
chủ tịch công ty quốc doanh kim cương do bà thành lập năm 1993, đến nay
người em trai của bà và mấy người thân khác nắm giữ tới 80% cổ phần.
Tài liệu do Wikileaks tiết lộ nói rằng có lúc Thủ Tướng Ôn Gia Bảo
muốn ly dị với bà Trương vì bà lợi dụng khai thác quá đáng vị trí lãnh
đạo của ông vào việc làm ăn. Tuy nhiên đến nay gia đình này vẫn ổn định
bình thường và dịch vụ kinh doanh tiếp tục không có gì trở ngại.
Thủ Tướng Ôn Gia Bảo nổi tiếng là người có chủ trương đổi mới, ông
nhiều lần lên tiếng kêu gọi cải cách kinh tế và cả chính trị ở Trung
Quốc. Ông cũng là người mạnh mẽ đề xướng thanh lọc nhân sự, tiêu trừ
tham nhũng. Tuy không thể rõ ông có thực tâm thi hành đến đâu nhưng sự
kiện này chắc chắn khiến ông gặp sự chống đối của một số phe phái trong
đảng. Vào thời gian cuối cùng của nhiệm kỳ và trước khi ông rời khỏi vị
trí lãnh đạo và có lẽ chỉ còn giữ một chức vị tượng trưng, không hiểu
việc phổ biến công khai hiện tượng tiêu cực từ gia đình ông có phải là
nằm trong mưu đồ đấu tranh nội bộ rất thường thấy ở chế độ độc tài đảng
trị này hay không.
Rất nhiều tình tiết cũng như thắc mắc nghi vấn về chuyện Thủ Tướng Ôn
Gia Bảo như trình bày trong bài báo New York Times, sẽ còn phải chờ
thời gian mới có thể hiểu sự thật. Chính ông cũng đã từng có lần hé lộ
cho thấy rằng biết tất cả những dư luận đồn đại về mình và gia đình,
nhưng luôn luôn khẳng định là “chưa bao giờ lợi dụng chức quyền để kiếm
lợi ích riêng.” Trong một cuộc họp báo tại Bắc Kinh hồi tháng 3, Thủ
Tướng Ôn Gia bảo tuyên bố: “Tôi có đủ can đảm đối diện với nhân dân và
lịch sử. Có những người sẽ tán đồng các việc tôi đã làm nhưng cũng có
nhiều người sẽ chỉ trích. Chung cuộc thì lịch sử sẽ có lời phán xét tối
hậu.”
No comments:
Post a Comment