Wednesday, February 12, 2014

(536) Chuyện đầu thai có thật tại Mỹ Quốc

Cậu bé James Leininger cùng mẹ Andrea và bố Bruce Leininger
Bé James Leininger
(Sinh ngày 10/4/1998)
Chuyện đầu thai có thật tại Mỹ Quốc
Đúng như tiến sỹ Bowman đã dự đoán trước – những hồi ức của James về chiếc máy bay rơi và về người đàn ông đã trở nên chi tiết hơn, thực tại hơn. James bắt đầu hồi tưởng lại trong khi tỉnh, một cách rõ ràng, về việc máy bay của cậu cất cánh khỏi mặt nước và quân Nhật đã bắn rơi nó như thế nào. James kể với cha là cậu từng lái một chiếc máy bay hiệu Corsair. Cậu bé còn nói cậu đã phục vụ trên chiếc hàng không mẫu hạm có tên là USS Natoma Bay trong cuộc chiến với Nhật Bản. Những chi tiết rõ ràng và kỳ lạ này đã buộc Bruce tiến hành một cuộc điều tra nghiên cứu với sự giúp đỡ của vợ để chứng minh tất cả chuyện này không phải là sự thật. Cả 2 vợ chồng hoài nghi và không muốn tin vào điều đó.


James M. Huston

Bên cạnh chiếc Corsair của mình
Tuy nhiên cuộc nghiên cứu kéo dài suốt gần 5 năm trời với hàng ngàn tài liệu, những cuộc phỏng vấn cá nhân và các nguồn tin của quân đội, Bruce và Andrea cuối cùng đã phải chắc chắn một điều: con trai họ có mối liên hệ kỳ lạ với một phi công Hải quân Hoa Kỳ trong cuộc chiến tranh thế giới thứ II, có tên là James M. Huston Jr., đã hy sinh vào năm 1945 trong khi đang làm nhiệm vụ, trên vùng trời Iwo Jima, Nhật Bản.
Những điều lạ lùng khi mới 20 tháng .

Bruce và Andera kể rằng họ bắt đầu thấy những dấu hiệu lạ thường ngay từ khi James hơn 1 tuổi rưỡi. Andrea kể cậu bé cứ luôn luôn quấn quít bên những chiếc máy bay: Cậu chơi với máy bay đồ chơi suốt nhiều tiếng đồng hồ không biết chán và reo lên mỗi khi trông thấy một chiếc máy bay nào đó băng qua bầu trời.
Khi chuyển nhà từ Richardson, Texas, tới Lafayette vào tháng 2 năm 2000, Bruce đã dẫn James tới Bảo tàng Máy bay Cavanaugh tại Addison, Texas. Cậu con trai ông như bị thôi miên bởi những chiếc máy bay tại Viện bảo tàng ấy. Chú bé cứ thơ thẩn quanh quẩn khu vực Thế chiến II của Bảo tàng. Khi ông cố gắng đưa James trở về nhà sau gần 3 tiếng ở đó, James gào khóc. Để thỏa mãn sự tò mò và vỗ về cậu, Bruce đã mua cho cậu một băng video trình diễn máy bay Thiên thần Xanh Hải quân (Navy Blue Angels) tại Bảo tàng. James đã xem nó nhiều đến nỗi cuộn băng gần như nát cả ra.
Vào tháng 4 năm 2000, sau khi đã ổn định nơi ở mới tại Lafayette, những cơn ác mộng của James bắt đầu xuất hiện. Bruce và Andrea cho rằng ác mộng là do James chưa quen với ngôi nhà mới. Nhưng khi ác mộng diễn ra triền miên, thì cha mẹ cậu bé đã phải quan tâm đặc biệt đến con mình.
Trong lúc đó, thì những đồ dùng trong nhà đã phải hứng chịu bộ sưu tập máy bay của James. Cậu bé thả những chiếc máy bay đồ chơi của mình rơi đâm thẳng xuống mặt bàn và ghế. Andrea nhớ lại, vừa đưa tay chỉ vô số những vết trầy xước trên mặt bàn phòng khách. Chiếc bàn đã là bãi đáp cho máy bay của cậu bé. Máy bay đâm xuống mặt đất đã là một nỗi ám ảnh dai dẳng đối với James, đến nỗi khi bất kỳ ai đề cập đến bay lượn, thì James lập tức buột miệng kêu “Máy bay rơi cháy rồi”. Điều đó khiến Andrea rất lo lắng.
Từ tháng 7 cho tới tháng 9 năm 2000, James đã bắt đầu kể với cha mẹ rằng chiếc máy bay trong những ác mộng ấy đã bị quân Nhật bắn rơi sau khi cất cánh từ một con tàu trên mặt biển. Khi James được hỏi liệu cậu có biết viên phi công ấy là ai không, cậu chỉ đáp gọn “James”.

USS Natoma Bay
Andrea hỏi James loại máy bay mà cậu đã lái trong những giấc mơ, và cậu nói nó là một chiếc “Corsair”. Vậy là, sau nhiều lần cố lấy thêm thông tin sau những ác mộng ấy, Bruce và Andrea đã nghe James nói “Natoma”. Bất chợt nảy ý thử tìm hiểu thực hư, Bruce đã tìm kiếm trên mạng với từ khóa “Natoma”. Kết quả là: có tồn tại một tàu sân bay mang tên USS Natoma Bay, đóng tại Thái Bình Dương trong Thế chiến II. Bruce đã nghĩ rằng đó chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên thôi.
Vào tháng 10 năm 2000, lại thêm một mảnh câu đố đã được làm sáng tỏ. Sau một cơn ác mộng khác, James đã nói với cha mẹ cái tên Jack Larsen, và cậu bảo đó là Larsen đã cùng bay với James. Tháng sau, James lại có thêm một chút thông tin nữa làm kinh hoàng người cha vốn luôn nghi ngờ. Bruce lướt xem một quyển sách tựa đề “Trận chiến giành Iwo Jima” của tác giả Derrick Wright mà ông vừa nhận được từ một Câu lạc bộ sách lịch sử. Trong khi Bruce đọc, James đã nhảy vào lòng bố để xem tranh vẽ. Khi chờ xem tranh thì James ngồi im nhìn vào trang sách. Thình lình, James chỉ vào một bức tranh của Iwo Jima gần Chichi Jima và nói, “Bố, đó là nơi máy bay của con bị bắn rơi”. Bruce choáng váng.
Vài tuần sau, với những cuộc tìm kiếm nhờ mạng Internet, Bruce đã tới một trang web đề cập đến Hội Natoma Bay. Ông đã liên lạc với Leo Pyatt, người về sau nhận mình đã từng là nhân viên điện đài trên một máy bay chiến đấu Avenger thuộc phi đội VC-81. Bruce không thể cầm lòng, và hỏi Pyatt liệu có chiếc phi cơ Corsair nào đã bay trên Vịnh Natoma không. Pyatt bảo không – chỉ có những chiếc máy bay Avenger và Wildcat thôi. Rồi Bruce hỏi Pyatt có người nào ở đó tên Jack Larsen không. Pyatt bảo ông biết Jack Larsen, nhưng không biết điều gì đã xảy ra với ông ta cả.
Sau khi nhận ra nhiều chi tiết từ đứa con trai 2 tuổi của mình không hiểu vì sao lại hiện thực như vậy, Bruce bị ám ảnh, ông cố gắng bác bỏ bởi vì muốn tin rằng đó chỉ là những “trùng hợp ngẫu nhiên”. Ông bắt đầu lần tìm được những hồ sơ của quân đội từ khắp nước Mỹ. Mục tiêu cuối cùng của ông là để chứng minh việc này không phải là sự thật. Do đó, ông phải tìm Jack Larsen.
Những mảnh câu đố ghép nối thành bức tranh hoàn chỉnh
Bruce không thể tìm được điều gì về Jack Larsen trong các hồ sơ quân đội sau khi con trai họ đề cập đến cái tên ấy. Ông đã tìm kiếm từ mọi danh sách mà ông có thể tìm được từ các Hồ sơ lưu trữ Quốc gia Hoa Kỳ về những người đã chết trong khi phục vụ cho USS Natoma Bay và tất cả các tàu sân bay khác trong suốt Thế chiến II. Có nhiều Larsen và Larson đã hy sinh, nhưng không có Larsen nào ở USS Natoma Bay. Ông đã tìm kiếm hơn một năm, nhưng không có kết quả. Ông suýt nữa đã bỏ cuộc.
James và Jack Larsen
Vấn đề là ở chỗ: Bruce đang tìm kiếm một người đã chết. Sau khi dự Cuộc sum họp Vịnh Natoma vào tháng 9 năm 2002, Bruce mới khám phá ra rằng Jack Larsen vẫn còn sống khỏe mạnh tại Springdale, Ark. Sau khi nói chuyện với những cựu quân nhân của chiếc tàu sân bay USS Natoma Bay và gia đình họ, Bruce được biết là có 21 người đã tử trận khi phục vụ cho USS Natoma Bay.
Một trong số những người đó là trung úy James McCready Huston Jr., thuộc phi đội máy bay chiến đấu VC-81, bị bắn rơi khi mới 21 tuổi trong một nhiệm vụ tấn công đặc biệt vào tàu vận chuyển tại bến cảng Futami Ko ở Chichi Jima, theo như các báo cáo đã được giải mật. Huston đã tình nguyện tham gia vào nhiệm vụ này. Anh là phi công duy nhất của tàu USS Natoma Bay bị bắn rơi tại Chichi Jima.
Đôi vợ chồng nhà Leininger còn nhận ra rằng James đã ký tên mình là “James 3″ trên những bức vẽ chì màu về các máy bay trong Thế chiến II. Cậu thậm chí còn nói mình là “James 3″ – nhiều tháng trước cuộc đoàn tụ ấy – ngụ ý rằng James Huston đã theo tên cha là James, và James Leininger là James thứ 3.
Tới thời điểm đó, Bruce nói ông trở nên nản chí bởi vì nỗ lực chứng minh rằng cậu con trai mình không có tiền kiếp nào cả đang đi nhầm hướng. “Tất cả những bức vẽ của nó đều là máy bay đang chiến đấu, và nó biết chủng loại của những chiếc máy bay. Thậm chí nó còn vẽ cả lá cờ mặt trời đỏ của quân Nhật”, Bruce nói. “Nhưng sau khi nó vẽ “James 3″ lần đầu tiên, tôi mới hỏi nó tại sao lại thế. James nói “Con là thứ 3. Con là James thứ 3″. Nó đã tự gọi mình như thế khi chỉ mới có 3 tuổi. Tôi nghĩ nó đang vật lộn với chuyện gì đó chưa được giải quyết, nếu không thì đã không vẽ mãi những bức tranh ấy…”.
Kiên quyết tìm cho ra ngọn nguồn, Bruce đã tới thăm Larsen ở Akansas vào tháng 9 năm 2002 và hỏi ông về James Huston. Larsen không rõ điều gì đã xảy ra với Huston, nhưng ông chắc chắn là máy bay của Huston đã bị trúng đạn vào ngày 3/3/1945 – cái ngày mà Huston đã không trở về sau nhiệm vụ và vì vậy không rõ là Huston đã chết hay là bị quân địch bắt. Larsen đã là phi công yểm trợ cho Huston trong cái ngày tiến về Chichi Jima ấy.
Sau khi cố gắng kiểm tra các hồ sơ của phi đội VC-81, ông khám phá ra là Huston đã bị bắn rơi trong một chiếc máy bay chiến đấu hiệu FM2 Wildcat chứ không phải là một chiếc Corsair, và không có ai trong Cuộc sum họp đó đề cập gì tới những chiếc máy bay Corsair cất cánh từ USS Natoma Bay. Bruce nói điểm không chính xác đó đã giúp ông nuôi hy vọng rằng tất cả chuyện này chỉ là một chuỗi trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.

James 3 và bà Anne Huston Baron, chị ruột của James Huston
Hoài nghi tan biến
Để cho chắc, Bruce cố gắng tìm những thành viên của gia đình Huston. Vào tháng 2/2003 ông đã liên lạc với Anne Huston Baron, là chị của Huston, hiện đang sống tại Los Gatos, California. Qua nhiều cuộc điện đàm, nhà Leininger và bà Barron đã trở thành bạn, và bà đồng ý gửi cho Bruce những hình ảnh của người em trai khi trong quân ngũ. Những gói ảnh đã đến được tay Bruce vào tháng 2 và tháng 3 năm 2003.
Trong một gói ảnh có một bức hình của Huston đang đứng trước một chiếc máy bay chiến đấu Corsair – đúng loại mà James nhắc đi nhắc lại mãi. Theo Bruce, các cuộc phỏng vấn với những thợ bảo dưỡng máy bay và các hồ sơ quân đội đã giải mật, thì trước khi Huston gia nhập USS Natoma Bay và VC-81, anh đã là thành viên của một phi đội ưu tú đặc biệt, là phi đội VF-301 Devil’s Disciples, từ tháng 1 tới tháng 8 năm 1944. Phi đội ưu tú này đã bay thử những chiếc Corsair dùng cho tàu sân bay, và chỉ có 20 phi công được tuyển chọn cho trách nhiệm này. Tuy nhiên, phi đội VF-301 đã bị giải tán sau 8 tháng và Huston được gửi về phi đội VC-81 vào mùng 8/10/1944.
Khi biết được việc này, Bruce nói, tất cả những hoài nghi trong ông đã tan biến. “Tôi không có câu trả lời nào cho việc này, nên tôi cũng không thể giải thích gì cả”, Bruce nói. “Tất cả những giấc mơ có thể là ngẫu nhiên, nhưng có những nhân tố kỳ dị mà bạn buộc phải tính đến. Sét có thể đánh trúng một lần, nhưng khi sét đánh 8, 9 lần thì bạn không thể bảo đó là ngẫu nhiên được”.
Bruce đã không kể cho bà Barron về câu chuyện siêu nhiên của đứa con trai cho đến tận tháng 10 năm 2003. Khi cuối cùng ông kể với bà rằng cậu em trai của bà có thể là James, bà nói rằng bà đã choáng. Sau đó, vào ngày 15/10/2003, Bruce và Andrea nhận được một lá thư của bà Barron, cùng với một số đồ đạc cá nhân của Huston. Trong thư bà nói rằng không những là bà cảm thấy James gần gũi, mà còn thực sự tin câu chuyện này.
“Cậu bé không thể biết được những việc này – bé đơn giản là không thể – cho nên tôi tin cậu bé là một phần của em trai tôi”, bà Barron nói. Giờ đây bà gọi cậu bé 6 tuổi là James 3. Và đến lượt mình, cậu cũng xem người phụ nữ 86 tuổi ấy là chị của mình.
Khi Bruce khám phá thêm những thông tin về Huston, vợ chồng nhà Leininger đã tìm thấy những mối liên hệ kỳ lạ khác nữa giữa Huston và con trai của họ. James có 3 búp bê lính Mỹ và đặt tên chúng là Leon, Walter và Billie – đúng tên của 3 phi công bạn của Huston. Theo hồ sơ của Hạm đội Thái Bình Dương Hoa Kỳ, Trung úy Leon Stevens Conner, Thiếu úy Walter John Devlin và Thiếu úy Billie Rufus Peeler nằm trong số 21 người tử trận của USS Natoma Bay. Họ cùng là các thành viên của phi đội máy bay VC-81 với Huston. Bruce hỏi tại sao cậu lại đặt tên cho búp bê như vậy. Cậu bé trả lời: “Bởi vì họ đã chào đón con khi con đến thiên đường”.
Sau khi nghe James nói, Bruce chỉ còn biết rời khỏi phòng trong im lặng sững sờ.
James cũng giải thích cho cha mình rằng máy bay hiệu Corsair thường có lốp phẳng và có xu hướng luôn nghiêng sang trái như thế nào. Sau khi kiểm tra với các nhà sử học quân sự tại Viện bảo tàng Lone Star Flight ở Galveston, Texas, Hoa Kỳ, lời cậu nói đã được xác minh là đúng sự thật. Andrea nhớ lại lần đầu tiên khi cô làm món bánh mì thịt cho James ăn, James đã nói với cô rằng cậu đã không ăn món bánh mì thịt kể từ khi ở Natoma Bay. Vì vậy, Bruce và Andrea liên lạc với một số cựu chiến binh của tàu sân bay USS Natoma Bay, và họ biết được rằng bánh mì thịt là một món ăn chính của phi đoàn.
Ngày máy bay của James Huston bị bắn rơi
Sau khi phát hiện chi tiết về chiếc máy bay Corsair là thật, vẫn còn một điểm cần phải được xác minh: máy bay của Huston bị bắn rơi như thế nào. Có đúng là nó bị hỏa lực phòng không của quân Nhật bắn trúng động cơ, trên vùng trời Iwo Jima như lời James nói hay không?
Tuy nhiên, không ai trong số các phi công yểm trợ của Huston, gồm Jack Larsen, Bob Greenwalt hoặc William Mathson Jr. thuộc phi đội VC-81 đã nhìn thấy máy bay của anh bị bắn rơi vào ngày 03 tháng 3 năm 1945.
Vào tháng 6 năm 2003, một cựu chiến binh khác đã giúp Bruce. Đó là Jack Durham, thành viên của phi đội ném bom và phóng ngư lôi VC-83 của tàu USS Sargent Bay và đã bay song song với phi đội của Huston vào ngày định mệnh đó. Theo lời Durham, ông đã thấy máy bay của Huston bị bắn hạ bởi hỏa lực phòng không của Nhật. Hơn thế nữa, điều này cũng được xác nhận bởi các báo cáo của phi đội VC-83.
Sau khi nghiên cứu thêm nhiều hồ sơ của phi đội VC-83 và đọc các nhật ký chiến tranh của họ, Bruce đã liên lạc với các thành viên của phi đội VC-83 là Richardson, Bob Skelton và Ralph Clarbour. Tất cả họ đều khẳng định rằng không những máy bay của Huston bị bắn hạ, mà họ còn thấy nó bị trúng đạn ở động cơ, gây ra một tiếng nổ. Clarbour cho biết máy bay của ông đã bay ngay sau chiếc máy bay của James M. Huston Jr. trong cuộc đột kích gần Iwo Jima vào ngày 3/3/1945: “Tôi có thể nói rằng, anh ấy đã bị bắn ngay vào chính giữa động cơ”. Sau đó máy bay của Huston đâm xuống bến cảng Futami Ko, đúng nơi James đã chỉ ra trong cuốn sách lịch sử mà 2 cha con xem vào tháng 11 năm 2000.
Thế là mọi chi tiết các giấc mơ của James đều đã được xác minh là sự thật, và vợ chồng nhà Leininger đã toại nguyện. Thông qua nhiều nhân chứng, nhiều cuộc phỏng vấn cá nhân và các hồ sơ quân đội, Bruce và Andrea tin chắc con trai mình chính là James Huston. Không chỉ có họ, mà nhiều người từng là thân nhân và bạn bè của Huston khi tiếp xúc với James đều đi đến kết luận: James 3 là James Huston đầu thai trở lại.
Câu chuyện về cậu bé đã được viết thành sách, mang tựa đề
“ Linh hồn sống sót ”
James tiếp tục nhớ lại những kỷ niệm cuộc đời quá khứ của mình, thậm chí tới tận ngày hôm nay, nhưng tiến sỹ Bowman cho biết trẻ em thường bị mất khả năng nhớ những kỷ niệm về tiền kiếp kể từ năm lên 7. Khi được hỏi tình cảm 2 vợ chồng dành cho đứa con trai có bị ảnh hưởng hay không, khi biết nó có thể là một người khác, Bruce trả lời: “Không có gì thay đổi cả. Tôi không nhìn con mình và tự hỏi: “Có phải con trai mình đây không?” Đó là con trai của tôi”.
Minh Trí
Reincarnated! Our son is a World War II pilot come back to life
By Zoe Brennan
It sounds totally beyond belief. But read the tantalising evidence from this boy's family and you may start to wonder...
The agonised screams pierced the air. 'Plane on fire! Airplane crash.' In the dark, a two-year-old boy was just visible, writhing on his bed in the grip of horror. 'He was lying there on his back, kicking and clawing at the covers like he was trying to kick his way out of a coffin,' remembers the boy's father.
'I thought, this looks like The Exorcist. I half expected his head to spin around like that little girl in the movie. But then I heard what James was saying.'
Over and over again, the tiny child screamed: 'Plane on fire! Little man can't get out.'
Vivid recollections: James Leininger, pictured aged four had nightmares about being a WWII pilot who died after his plane crashed into the ocean
For his shocked parents, these nightly scenes were traumatic.
For experts, they were baffling.
As the nightmares became more terrifying, the child started screaming the name of the 'little man' who couldn't get out of the plane. It was James - like his own name. He also talked in his dreams of 'Jack Larsen', 'Natoma' and 'Corsair'.
James Leininger's father, Bruce, was flummoxed. In a desperate attempt to find an answer to his son's troubled nights, he embarked on an obsessive three-year research project, armed only with the outbursts and names his son had been shouting in his disturbed sleep.
What he discovered astonished and perplexed him, and drove him to an extraordinary conclusion.
A lifelong Christian, it was not the answer he had sought for his son's behaviour. But he came to believe James was the reincarnation of a World War II fighter pilot; a man who had been shot down in his plane and struggled to escape as it caught fire; a hero.
Hero: Fighter pilot James Huston, who died in 1945 after his plane took a direct hit and plunged into the water
The idea seems so preposterous as to be unbelievable. Yet in their new book, Soul Survivor: The Reincarnation Of A World War II Fighter Pilot, Bruce and his wife, Andrea, lay out some compelling evidence.
It all began on May 1, 2000. James, just three weeks past his second birthday, was a happy, playful toddler living in an idyllic home in southern Louisiana. That night, his mother was woken by his screams. She held him in her arms as he thrashed around.
Soon, however, James was having five nightmares a week. Andrea was worried. Her little boy began to talk during his bad dreams, screaming about an airplane crash and writhing as if he were trapped in a burning aircraft.
At a toy shop, they admired some model planes. 'Look,' said Andrea. 'There's a bomb on the bottom.'
'That's not a bomb, Mummy,' he replied. 'That's a drop tank.' Just a toddler, he was talking like a military historian. How had he known about the gas tank used by aircraft to extend their range?
As the nightmares continued, she asked him: 'Who is the little man?'
'Me,' he answered. His father asked: 'What happened to your plane?'
James replied: 'It crashed on fire.'
'Why did your plane crash?'
'It got shot,' he said.
'Who shot your plane?'
James made a disgusted face. 'The Japanese!' he said, with indignation.
He said he knew it was the Japanese, because of 'the big red sun'. Was he describing the Japanese symbol of the rising sun, painted on their warplanes, called 'meatballs' by American pilots?
Tentatively, Andrea began to suggest reincarnation; perhaps James had lived a past life? Bruce reacted angrily. There must be a rational explanation for all this.
He questioned his son further. 'Do you remember what kind of plane the little man flew?'
'A Corsair,' replied the two-year-old without hesitation - repeating the word he shouted in his dreams.
Bruce knew this was a World War II fighter plane.
'Do you remember where your airplane took off from?' he asked.
'A boat,' said James. How did he know that these planes were launched from aircraft carriers? He asked the name of the boat.
His son replied with certainty: 'The Natoma.'
After James was in bed, Bruce researched what he had heard. A naturally sceptical man, he was amazed to find the Natoma Bay was a World War II aircraft carrier. 
As a child: James Huston with sisters Ruth and Anne in 1928. James' father sadly never found out the circumstances surrounding his death
James even began to don an imaginary pilot's headset when his mother strapped him into his car seat. And when Bruce ordered a book for his father's Christmas present - The Battle Of Iwo Jima - James pointed to the picture and said: 'Daddy, that's when my plane was shot down.'
Bruce, who works in the oil industry, rushed into his office, where he had a dictionary of American naval fighting ships. Natoma Bay had supported the U.S. Marines' invasion of Iwo Jima in 1945.
Bruce was mystified - what was coming out of the mouth of his two-year- old? Next, the little boy named his nightmare alter-ego's best friend. He was Jack Larsen.
'He was a pilot, too,' he said. Bruce decided that he had to find Jack Larsen to prove his point to his wife - Larsen would tell him that James had invented the whole thing, and there was no such thing as reincarnation.
He decided to go to a reunion of veterans of Natoma Bay, pretending he was writing a book.
Andrea, meanwhile, was convinced James had been reincarnated. She contacted Carol Bowman, the author of a book on reincarnation called Children's Past Lives. Bowman confirmed Andrea's views.
'The common threads were there with James,' she said. 'The age the nightmares began, the remembered death. These are all consistent with children experiencing past lives.'
She advised Andrea to tell James that he was safe, and that his bad experiences were over now. Apart from his night terrors, he was an ordinary child living an ordinary life, turning three in April 2001.
He liked to play war games with his GI Joe action figures, Billy, Walter and Leon. He also liked to draw - battle scenes, with bullets, bombs and planes. He drew Wildcats and Corsairs, and named the Japanese planes Zekes or Bettys.
Pointing to one plane, he said: 'That's a Corsair. They used to get flat tyres all the time. And they always wanted to turn left when they took off.'
He would play a game of pilots, constructing a make-shift cockpit out of a toy phone and old car seat. He would call: 'Roger. Zero at six o'clock. Hit him!', then throw himself on the floor, saying: 'My plane was hit, I'm parachuting.' At an airshow, he told everyone: 'I want to be an F18 Super Hornet pilot.'
Happy families: James today at 11 with mum Andrea and father Bruce. James's nightmares continued until he was eight, but were gentler than his early terrors
In the meantime, Bruce finally managed to find Jack Larsen - and uncovered an awful secret. It turned out Larsen's friend James Huston Jnr died when his plane was shot in the engine and caught fire, exactly as described by two-year-old James.
Bruce found Huston's name on the list of 18 men killed in action on the Natoma. The discovery finally made him ask: Could this be the man who inhabits my son's soul?
He sifted through a thousand combat mission reports to find where Huston had been killed.
Larsen told Bruce: 'James was a real good man. It was a very dangerous place. But James volunteered to go.'
He also said that it was aboard the Natoma that the first crude napalm bombs had been improvised, mixing napalm powder with petrol. 'It looked like we were making jelly,' he said.
His account brought home the full horror of battle - the flimsy planes flying to attack the Japanese. Huston was flying 'tail-end Charlie' - the last plane in - so Larsen had not seen him go down.
The veterans' association reported that James Huston's father had even attended their reunions. But the old man died in 1973, never learning any specifics of his son's death.
Next, little James unnerved his father by telling him: 'I knew you would be a good daddy, that's why I picked you.'
'Where did you find us?' asked a shaken Bruce.
'In Hawaii, at the pink hotel, on the beach,' he replied. Eerily, he described his parents' fifth wedding anniversary - five weeks before Andrea got pregnant - saying it was when he 'chose' them to bring him back into the world.
Something new emerged every day. On a map, he pointed out the exact location where James's plane went down. Asked why he called his action figures Billy, Leon and Walter, he replied: 'Because that's who met me when I got to heaven.'
Reunited? James Huston's sister Anne met James Leininger and believes he is a reincarnation of her brother
Sure enough, on the list of the Natoma dead, alongside James Huston, were Billie Peeler, Leon Conner and Walter Devlin. Uncannily, photos of the men showed their hair colour matched those of their GI Joe dolls.
Finally, Bruce and Andrea located James Huston's last surviving relative - his 84-year-old sister, Anne.
She told them: 'Mom and Dad never talked about Jimmy's death, but Dad went to several reunions to see if he could get any details. He never could.'
And so they were able to tell her where her brother died. After so many years, they were even able to send her a picture of the harbour.
She responded: 'It is so much more personal than anything I have. The picture of the bay is beautiful and so peaceful. A lovely resting place.'
In return, she sent Bruce and Andrea a picture of James with his squadron - a cluster of smiling young men. In the background was a Corsair - confirming that little James had been right about the plane Huston flew.
Bruce says: 'My purpose for researching what was happening to my son was to establish that this was all a coincidence. But I was getting closer and closer to something dangerous. It was like putting my hand in a fire.'
Not long after, the family had a phone call from a veteran who had seen Huston's plane being hit. He kept his knowledge to himself for more than 50 years. He described seeing the aftermath of Huston's crash on the sea below.
'He took a direct hit on the nose. All I could see were pieces falling into the bay. We pulled out of the dive and headed for open sea. I saw the place where the fighter had hit. The rings were still expanding near a huge rock at the harbour entrance.'
Huston's plane was hit in the engine and the front exploded in a ball of flames - exactly like James's account. It explained why he always knocked the propeller off his toy planes.
Another veteran had been even closer. John Richardson explained: 'The Japs began firing at us. We formed up for the attack. A plane startled me. It was a fighter. He was firing his machine guns, strafing what was below. We were no more than 30 yards apart when the pilot deliberately turned his head and looked at me.
Spooky: Little James would describe a Corsair plane in his nightmares. His father found out that pilot James Huston had flown the same plane in the war
'I caught his eye and we connected with each other. No sooner had we connected than his plane was hit in the engine by what seemed to be a fairly large shell. There was an instantaneous flash of flames that engulfed the plane. It almost immediately disappeared below me.'
Richardson began to sob, saying: 'I have lived with that pilot's face as his eyes fixed on me every day since it happened. But I never knew who he was. I was the last guy who saw him alive. I was the last person he saw before he was killed. His face has haunted me.'
The family showed him a photograph of James Huston.
He said: 'I recognise his face. I could never forget it. As we retired from the harbour, I could see where Huston went in. He hit near a large rock right near the opening.'
Encouraged by the Leiningers, Richardson told Anne what he had seen - half a decade after her brother was lost without trace.
Poignantly, she said: 'I'm relieved to know Jimmy didn't suffer, and a little sad that my father died before he learned what happened.'
For his part, Bruce has found peace after his exhaustive search for answers. He says: 'God gives us a spirit. It lives for ever. James Huston's spirit had come back to us. Why? I'll never know. There are things that are unexplainable and unknowable.'
Meeting Huston's veteran brothers in arms, little James was disappointed, saying: 'I'm sad that everyone is so old.' Did he truly remember them as dashing young pilots?
Finally, the Leiningers gingerly broke the explosive news of the real reason behind their questions to Anne. They mapped out the story, the terrible nightmares, the vivid descriptions of battle, naming the ship and the pilots.
She told them: 'Jimmy was due home in March 1945 and I was cleaning, anticipating his arrival. I sensed that he was in the room with me. A couple of days later I got the news that Jimmy had gone missing. I was devastated.
'When my father told me the date Jimmy was lost, I realised it was the day I felt his presence. We never knew what happened to him. I want you to know that I believe the story.'
The Leiningers eventually went to drop a bouquet of flowers at Huston's ocean grave, making the long voyage to Japan.
James's nightmares continued until he was eight, but they were gentler than his early terrors - he woke sobbing softly. Whatever the truth behind the young boy's extraordinary dreams, James Huston now seems able to rest in peace.
Soul Survivor: The Reincarnation Of A World War II Fighter Pilot by Bruce and Andrea Leininger with Ken Gross is published by Hay House, £9.99. To order a copy (p&p free), call 0845 155 0720.

No comments: