Thursday, January 24, 2013

(350) Vatican bắt tay với Đảng Cọng Sản Việt Nam để làm gì ?

Vatican bắt tay với Đảng Cọng Sản Việt Nam để làm gì ?
Trường Sơn
Giáo Hoàng của đạo Công Giáo là quốc trưởng của nước Vatican, và trên phương diện trần thế thì Ngài sẽ hành động giống như bao vị thủ lãnh quốc gia khác, có nghĩa là có thể tham gia vào mọi lãnh vực như an ninh, tình báo, chính trị, ngoại giao, kinh tế vv.. để bang giao với các nước khác. Nhưng ngoài việc ngoại giao có tính cách quốc gia, Ngài có thể nào tham gia vào những hành động "phi quốc gia" như Mafia, xã hội đen với buôn lậu, rửa tiền cùng tội ác và phụ họa với những thế lực ma quỷ này để lung lạc đời sống con người không ?
Khẳng định là không ! Giáo Hoàng là một lãnh tụ tinh thần của một tôn giáo nên không được phép bắt tay với những thế lực tội lỗi đen tối, vì bọn chúng không đại diện cho dân tộc của một quốc gia nào cả, hoạt động cục bộ đảng phái của chúng không phục vụ cho quyền lợi của dân tộc mà chỉ cho một phe phái đầy thiên vị và bất công.
Vậy tại sao Giáo Hoàng Benedict 16 lại đi bắt tay với Tổng Bí thư đảng Cọng Sản Việt Nam là Nguyễn-Phú-Trọng trong khi ông này không dại diện cho quốc gia và dân tộc nào cả ?? Hành động bắt tay này của Giáo Hoàng Công Giáo tạo ra những sai lầm trầm trọng về tính ngoại giao quôc tế của một nguyên thủ quốc gia và đi ngược lại cương lĩnh của một lãnh đạo tôn giáo.
Trên bình diện Kitô Giáo, khi đi bắt tay với một đảng ma quỷ giết người cướp của là Đảng Cọng Sản Việt Nam, thì Giáo Hoàng Benedict 16 đã phạm một trọng tội đối với giáo hội vì đã phản bội lại toàn thể giáo dân, vì khi giáo dân đi theo chân Đức Giêsu thì họ đã thề ước rằng : Từ bỏ ma quỷ, từ bỏ mọi hợp tác với ma quỷ, từ bỏ mọi vinh quang hào nhoáng của ma quỷ (3 lời thề rửa tội). Ấy thế mà giờ đây Giáo Hoàng Benedict 16, đại diện cho giáo hội lại đi bắt tay với kẻ mà toàn thể giáo dân đã thề ước phải xa lánh, phải từ bỏ ! Như vậy "nghĩa nà nàm sao ??? ". 
Bắc thang lên hỏi ông trời
Giáo hoàng rước quỷ, đạo thời ra sao ?
Chắc rằng không phải chỉ riêng tôi mà có thể là toàn bộ các giáo dân Kitô Giáo đều uất nghẹn khi thấy cảnh chướng tai gai mắt này: Giáo Hoàng Công Giáo đi bắt tay với một con quỷ dữ đang ẩn náu trong bóng tối, hắn chẳng đại diện cho dân tộc nào cả, vì thế Giáo Hoàng không thể nhân danh "vì hạnh phúc và sụ cứu rổi của dân tộc đó" rồi đi giao kết và hợp tác với hắn, một kẻ chẳng ăn nhập gì đến quốc gia dân tộc, mà ngược lại hắn chỉ đại diện cho một đảng quỷ ma chuyên xúi dục những kẻ trong chính quyền tại Việt Nam ra sức cướp bóc nhân dân và bán nước Việt cho ngoại bang mà thôi !! 
Đây là một đòn chơi xỏ của quỷ Cọng Sản mà Giáo Hoàng "khờ dại" đã mắc mưu (và đã mắc mưu từ lâu nay mà không thể tỉnh thức, giác ngộ) để rồi tạo cớ cho mọi người dân Việt rêu rao, kêu gào rằng: "Công Giáo phản dân hại nước" vì giáo chủ Công Giáo đang công khai bắt tay và hợp tác với lũ Việt Cọng.
Một giáo hoàng Paul VI đã bán VNCH cho Việt Cọng rồi, và giờ đây phải chăng giáo hoàng Benedict XVI lại tiếp tục bán hết nước VN cho Cọng Sản Tàu hay sao ?? 
Phải chăng đây cũng là một trò ma quái của điệp viên VC Cao Minh Dung đang tỉ tê khuyén dụ Giáo Hoàng ngã vào lòng của quỷ ma ??
Xin những ai hiểu thấu được một cái lợi mảy may nào cho dân tộc Việt trong hành động bắt tay của Giáo Hoàng Benedict 16 với tên Nguyễn Phú Trọng thì hãy nói lên để dân Việt được biết để cám ơn Ngài !!

Trường Sơn


Cuộc gặp gỡ giữa Đức Thánh Cha
và TBT Nguyễn Phú Trọng

Vatican còn bị lừa thêm lần nữa ?
Đặng Tự Do
Người chuyển bài: Kim Trần.
Một thông cáo báo chí ngắn ngủi đã được gởi cho các ký giả ngay sau cuộc tiếp kiến giữa Đức Thánh Cha và Nguyễn Phú Trọng sáng thứ Ba 22 tháng Giêng.
“Questa mattina il Santo Padre Benedetto XVI ha ricevuto in Udienza il Segretario Generale del Comitato Centrale del Partito Comunista del Viêt Nam, Sua Eccellenza il Sig. Nguyên Phu Trong. Successivamente il Segretario Generale e il Suo seguito hanno incontrato Sua Eminenza il Cardinale Tarcisio Bertone, Segretario di Stato, accompagnato da Sua Eccellenza Mons. Dominique Mamberti, Segretario per i Rapporti con gli Stati.
È la prima volta che un Segretario Generale del Partito Comunista del Viêt Nam incontra il Sommo Pontefice ed alti responsabili della Segreteria di Stato. Nei cordiali colloqui sono stati trattati temi di interesse per il Viêt Nam e la Santa Sede, esprimendo l’auspicio che presto possano essere risolte alcune situazioni pendenti e che possa rafforzarsi la proficua collaborazione esistente.”
“Sáng nay thứ Ba, Đức Thánh Cha Bênêđíctô thứ 16 đã tiếp Tổng Bí Thư Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, là Nguyễn Phú Trọng. Sau đó, Tổng Bí Thư và đoàn tùy tùng của ông đã gặp Đức Hồng Y Tarcisio Bertone, Quốc Vụ Khanh Tòa Thánh, cùng với Đức Tổng Giám Mục Dominique Mamberti, Ngoại Trưởng Tòa Thánh.


Đây là lần đầu tiên một Tổng Bí Thư của Đảng Cộng sản Việt Nam đã gặp Đức Giáo Hoàng và các quan chức cấp cao của Phủ Quốc Vụ Khanh Tòa Thánh. Trong các cuộc hội đàm những vấn đề mà Việt Nam và Tòa Thánh quan tâm đã được nêu ra với hy vọng chẳng bao lâu sẽ tìm được giải pháp để có thể tăng cường mối quan hệ song phương.”
Việc Đức Thánh Cha tiếp Nguyễn Phú Trọng gây kinh ngạc cho nhiều quan sát viên quốc tế là những người đã bày tỏ âu lo trước những trò cộng sản lợi dụng uy tín của Tòa Thánh và của Đức Thánh Cha để che đậy trước dư luận quốc tế những thành tích khét tiếng về vi phạm nhân quyền và tự do tín ngưỡng trầm trọng.

Hơn thế nữa, một khi có cơ hội trình bày được trước thế giới một bộ mặt bớt bẩn thỉu, cộng sản lại nhanh chóng tăng tốc các vi phạm nhân quyền mà nạn nhân trước hết của chúng lại chính là những người Công Giáo.

Thật vậy, ngày 25 tháng Giêng năm 2007, Nguyễn Tấn Dũng được Đức Thánh Cha tiếp kiến. Ngày 18 tháng 2 cùng năm linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý bị bắt. Năm sau đó xảy ra hàng loạt các vụ cướp đất tại Long Xuyên, Vĩnh Long, Nha Trang, và hàng loạt các vụ đàn áp để cướp đất trong đó nghiêm trọng nhất là tại Thái Hà, Tòa Khâm Sứ hồi tháng 9 năm 2008. Rồi đến vụ đánh đập các linh mục và anh chị em giáo dân tại Tam Tòa Đồng Hới hồi tháng 7/2009.

Ngày 11 tháng 12 năm 2009, Nguyễn Minh Triết được Đức Thánh Cha tiếp kiến. Chưa đầy một tháng sau, ngày 6 tháng Giêng 2010, lại xảy ra vụ triệt hạ thánh giá ở Đồng Chiêm. 

Trong bối cảnh âm vang của phiên tòa tàn bạo kết án 14 thanh niên Công Giáo và Tin Lành với tổng cộng 80 năm tù, cuộc tiếp kiến hôm nay không khỏi gây kinh ngạc cho nhiều người.


TOÀ THÁNH CÒN BỊ PHẢN BỘI VÀ GHCGVN CÒN LAO ĐAO !
 
Ai là kẻ phản bội Giáo Hội ?
     Qua sự kiện Wikileaks tiết lộ về việc Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt bị Vatican ép từ chức để thỏa mãn yêu sách của chính quyền ác quỷ Hà Nội, thì chúng ta đã thấy rõ Vatican "thương yêu" giáo hội và giáo dân Việt Nam ra sao rồi ! Chỉ vì Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã trung thành với giáo huấn của Chúa Giêsu là duy trì công lý và sự thật mà Vatican lại đang tâm đuổi Ngài ra khỏi chức vụ và thay thế Ngài bằng những mục tử tay sai của chế độ, phản bội lại giáo dân, để làm vừa lòng bọn phỉ báng Thiên Chúa (là Việt Cọng). Vậy Vatican muốn gì ??  (Trường Sơn)
Đức Tin không phải là hành động ngoại giao và Vatican sẽ sai lầm !




BBT.- Ngày nào còn Cao Minh Dung trong thánh bộ Vatican thì ngày đó Toà Thánh còn bị vấp váp và GHCGVN còn bị bách hại. (BCT).
....."Vatican sẽ sai lầm nếu bỏ Đài Loan, vì Giáo Hội chưa bao giờ từ bỏ một bạn hữu trong suốt lịch sử của mình". (HY Trần Nhật Quân). 

 

nói về quan hệ Vatican-Trung Quốc

Hôm qua, Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân (陳日君)nói rằng, mặc dù mối quan hệ với Bắc Kinh vẫn đang rất khó khăn nhưng Vatican nên làm tất cả những gì có thể để duy trì và tăng cường quan hệ với Đài Loan.
Ý kiến của ngài được đưa ra trong một cuộc hội nghị bên lề dịp kỷ niệm 70 năm quan hệ ngoại giao giữa Trung Hoa Dân Quốc (chính quyền Đài Loan) và Tòa Thánh Vatican, được tổ chức tại Đại học Công giáo Phụ-Nhân ở thủ đô Đài Bắc.
Nguyên giám mục Hồng Kông năm nay đã 81 tuổi, ngài đã có một bài phát biểu dài 2 giờ, trong đó, ngài nói rằng đức tin được giữ theo các nguyên tắc học thuyết, trong khi ngoại giao chỉ là một trong nhiều công cụ mục vụ.
Buổi hội nghị đã thu hút khoảng 60 người, chủ yếu là sinh viên và nhân viên của trường đại học Phụ-Nhân, ngoài ra còn có cả Đức Ông Paul Russell - đại diện của Đức Giáo Hoàng tại Đài Loan. Tuy nhiên, không có một viên chức nào từ chính quyền Đài Loan tham dự.
Khi đề cập đến mối quan hệ ngoại giao liên tục giữa Tòa Thánh và Đài Loan, ĐHY Trần Nhật Quân nói: "Vatican sẽ sai lầm nếu bỏ Đài Loan, vì Giáo Hội chưa bao giờ từ bỏ một bạn hữu trong suốt lịch sử của mình".
Vatican là nhà nước Âu Châu duy nhất vẫn duy trì quan hệ ngoại giao với Đài Loan. Quan hệ song phương đã được thiết lập vào năm 1942 và tiếp tục tồn tại sau khi Đảng Cộng-sản của Mao Trạch Đông lên nắm quyền kiểm soát Trung Quốc đại lục.
Đức Hồng Y Trần Nhật Quân nói với các tham dự viên rằng, chính sách của Tòa Thánh đối với Bắc Kinh đã tạo ra sự nhầm lẫn giữa cộng đồng Công giáo Trung Quốc về tính hợp pháp trong Giáo Hội. "Vatican đã không có được kết quả tốt. Chính phủ Bắc Kinh đang nô dịch hóa Giáo Hội", ngài nói thêm rằng việc hòa giải giữa cộng đoàn Giáo hội "công-khai" và "hầm-trú" ở Trung Quốc là chưa thể.
Đức Hồng Y tiếp tục so sánh tình hình của Trung Quốc với các nước Đông Âu trong quá khứ, ví dụ như Cộng hòa Czech, nơi người Công giáo vẫn trung thành với Rôma dù bị Cộng sản hạn chế chặt chẽ. Tuy quan hệ ngoại giao Czech-Vatican khi ấy thất bại nhưng đức tin Công Giáo vẫn được giữ gìn.
Ông Đỗ Trúc Sinh (杜筑生), cựu đại sứ của Đài Loan cạnh Tòa Thánh cũng đã phát biểu tại hội nghị, ông cảnh báo rằng: một số trở ngại - một đó là thẩm quyền của Đức Giáo Hoàng về việc bổ nhiệm giám mục - sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến mối quan hệ hòa bình giữa Trung Quốc và Vatican.


(Ucanews, 18/1/2013)
Khương Duy Hải
"Luật sư" LM Nguyễn Văn Khải trước việc

đổi nghề của ĐỨC THÁNH CHA ?

BBT có lời xin lổi Hiền Vy RFA về việc tự tiện đổi tiêu đề sau khi đọc bài phỏng vấn linh mục Nguyễn Văn Khải .

Ba Cây Trúc. 

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/meeting-pope-16-n-ng-phu-trong-hv-01232013104418.html

Vào ngày thứ Ba, 22 tháng 1, Đức Giáo Hoàng Benedicto 16 đã tiếp kiến Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng tại Vatican.

 

AFP PHOTO/Osservatore Romano

Đức Giáo hoàng Benedict XVI (phải) tiếp Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tại Vatican hôm 22-01-2013.

Thành công ngoại giao?

Hiền Vy có cuộc nói chuyện nhanh với LM Nguyễn Văn Khải, người đang du học tại Rome, trước hết LM Khải cho biết ý kiến của ông về buổi gặp gỡ của Đức Giáo Hoàng và Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng:

LM Nguyễn Văn Khải: Ở Việt Nam những năm gần đây thực quyền của chức Tổng Bí thư Đảng cộng sản bị suy giảm. Trong số ba nhân vật chủ chốt nắm giữ các chức vụ Tổng Bí thư, Chủ tịch nước và Thủ tướng, thì bản thân ông Nguyễn Phú Trọng, về phương diện cá nhân, cũng không phải là người thể hiện được vai trò lãnh đạo nổi bật hơn Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Trên phương diện ngoại giao quốc tế thì vị thế Tổng Bí thư ngày càng mờ nhạt. Năm ngoái ông đã có một chuyến công du không thành công tại Mỹ Latin. Sau nữa, trong bộ máy nhà nước Việt Nam, chức vụ Thủ tướng và Chủ tịch nước đều đã gặp Đức Giáo Hoàng, nên bây giờ họ muốn Tổng Bí thư còn lại cũng gặp nốt. Đối với các nhà lãnh đạo cộng sản Việt Nam thì những chuyện thế này là quan trọng. Trong chiều hướng đấy, tôi nghĩ cuộc gặp lần này giữa Đức Giáo Hoàng Benedicto XVI và ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là do phía Việt Nam đề nghị rồi Tòa Thánh đã chấp thuận và Đức Giáo Hoàng đã chiếu cố tiếp ông Tổng Bí thư và đoàn tùy tùng. Có lẽ Đức Giáo hoàng tiếp ông không phải với tư cách là người đứng đầu một đảng phái, mà với tư cách của một nguyên thủ quốc gia theo thực tế tổ chức của chế độ cộng sản.

Hiền Vy: Cuộc gặp gỡ giữa Đức Giáo Hoàng và Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng có lợi gì cho phong trào Dân Chủ tại VN không? Thưa LM.

Tôi nghĩ cuộc gặp lần này giữa Đức Giáo Hoàng Benedicto XVI và ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là do phía VN đề nghị rồi Tòa Thánh đã chấp thuận. 

LM Nguyễn Văn Khải 

LM Nguyễn Văn Khải: Nếu mà nói là lợi cho phong trào dân chủ ở Việt Nam thì tôi nghĩ là không. Chắc chắn là không. Những năm gần đây Vatican cố gắng chứng tỏ với nhà nước Việt Nam là Giáo Hội không can dự vào chuyện tranh đấu của các đảng phải chính trị, các phong trào dân chủ ở Việt Nam. Bởi thế tôi nghĩ có lẽ không có chuyện Đức Giáo Hoàng lấy vấn đề dân chủ mà áp lực với nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trong những cuộc gặp thế này. Đối với nhà cầm quyền cộng sản VN thì ngược lại. Hiện tại họ đang bị kết án nặng nề vì những hành vi vi phạm nhân quyền. Trong bối cảnh đó cuộc gặp của ông Tổng Bí Thư với Đức Giáo Hoàng, một cách mặc nhiên, được coi như là một lá bài nhằm che bớt đi bộ mặt xấu xa nhem nhuốc của một chế độ hà khắc, khiến nhiều người lầm tưởng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam có thiện cảm với Công giáo và có thiện chí bảo vệ nhân quyền. Bởi vậy, tôi nghĩ cuộc gặp gỡ giữa Đức Giáo hoàng và ông Tổng Bí thư lần này chả có lợi gì cho phong trào dân chủ ở Việt Nam. Ngược lại, chế độ sẽ lại lợi dụng những “thành công” ngoại giao kiểu này để gia tăng đàn áp những cá nhân và tổ chức ở Việt Nam đang đòi dân chủ, và họ phớt lờ những đòi hỏi tôn trọng nhân quyền từ cộng đồng quốc tế. Đấy là thực tế đã thể hiện trong những năm gần đây.

Thiện chí của Vatican

Hiền Vy: Nhà nước VN và Vatican chưa thiết lập quan hệ ngoại giao đầy đủ thì sự gặp gỡ này có bình thường không?

LM Nguyễn Văn Khải: Thế nào là bình thường và thế nào không bình thường? Nếu lấy việc thiết lập quan hệ ngoại giao đầy đủ giữa hai quốc gia làm tiêu chí phán đoán cho cuộc tiếp kiến này là bình thường hay không bình thường thì theo tôi cũng không chuẩn. Bởi vì chả có gì ngăn cản một vị giáo hoàng, với tư cách là người đứng đầu quốc gia Vatican gặp một nguyên thủ quốc gia khác, dù hai bên đã hay chưa thiết lập quan hệ ngoại giao với nhau. Trước đây Đức Giáo hoàng Gioan Phaolo II cũng đã tiếp ông Tổng Bí thứ Đảng Cộng sản Liên Xô Gorbachov vào ngày 1 tháng 12 năm 1989, khi ấy hai bên cũng chưa thiết lập quan hệ ngoại giao với nhau. Cuộc gặp gỡ lần này theo tôi hiểu có lẽ diễn ra trong bối cảnh quan hệ ngoại giao giữa hai bên đã “tiến thêm một bước” như nhiều người thường nói.

 

 
Đức Giáo hoàng Benedict XVI (phải) tiếp Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tại Vatican hôm 22-01-2013. AFP PHOTO.

Cụ thể ấy là việc đầu năm 2011 nhà nước Việt Nam chấp thuận cho Vatican có một vị đại diện không thường trú tại Việt Nam và cuối năm 2012 chấp thuận cho Giáo hội Việt Nam tổ chức hội nghị của Liên Hội đồng các giám mục châu Á. Tuy nhiên, nhiều người khác lại thấy là không bình thường, vì thời gian gần đây nhà nước cộng sản Việt Nam đàn áp người công giáo dữ dội hơn trước, tình trạng vi phạm nhân quyền nói chung và vi phạm tự do tôn giáo nói riêng diễn ra trắng trợn và thường xuyên hơn trước. Hơn nữa, nghị định tôn giáo mới ban hành thì siết chặt quyền tự do tôn giáo nhiều hơn trước. Song ngay cả điều này nữa, thì cũng không thể nào ngăn cản cuộc tiếp kiến. Theo tôi hiểu cuộc gặp lần này cũng như các lần trước diễn tả thiện chí muốn đối thoại và kiên trì đối thoại của Tòa Thánh Vatican với nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.

HiềnVy: Là một người đang du học tại Rome, xin LM cho biết với sự đàn áp giáo dân tại VN và cuộc gặp gỡ này có sự liên quan gì không?

LM Nguyễn Văn Khải: Tình hình chính trị, xã hội, tôn giáo ở Việt Nam phức tạp và rối ren như mớ bòng bong. Không thể gắn kết các cuộc gặp gỡ song phương giữa Tòa Thánh và nhà nước CS Việt Nam với các vụ đàn áp giáo dân. Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận một thực tế là sau một cuộc gặp gỡ với Đức Giáo Hoàng hoặc sau một thỏa thuận công khai nào đó giữa Tòa Thánh và nhà nước Việt Nam được công bố, thì thường xảy ra những vụ đàn áp dưới hình thức nào đó liên quan đến giáo dân.

Theo tôi hiểu cuộc gặp lần này cũng như các lần trước diễn tả thiện chí muốn đối thoại và kiên trì đối thoại của Tòa Thánh Vatican với nhà cầm quyền CSVN. 

LM Nguyễn Văn Khải

Thí dụ: Năm 2007, sau khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gặp Đức Giáo Hoàng thì ngày 29 tháng 1 xảy ra vụ công an phá tượng Đức Mẹ Sầu Bi ở giáo xứ Đồng Đinh, Ninh Bình. Sau khi ông Nguyễn Minh Triết gặp Đức Giáo Hoàng cuối năm 2009, thì đầu năm 2010 xảy ra vụ phá thánh giá ở giáo xứ Đồng Chiêm, Hà Nội và giáo dân ở đây bị đàn áp dài ngày. Năm 2011 sau khi nhà cầm quyền đồng ý cho vị đại diện ngoại giao không thường trú đến Việt Nam, thì họ tiến hành bắt bớ hàng loạt các thanh niên công giáo nhiệt thành, rồi tấn công giáo xứ Mỹ Lộc ở Hà Tĩnh và giáo điểm Con Cuông ở Nghệ An. Cuối tháng 11 năm 2012 nhà nước cho tổ chức Hội nghị các Giám mục châu Á ở Xuân Lộc, thì sau đó diễn ra các vụ xử án các giáo dân Công giáo với những bản án nặng nề quá sức tưởng tượng.

Trong các cuộc làm việc chung giữa Tòa Thánh và Việt Nam thì Tòa Thánh luôn muốn bảo đảm cho người công giáo được có quyền công dân đầy đủ và Giáo hội Công giáo được bình đẳng với các tổ chức xã hội khác. Thế nhưng đó là điều khó có thể thực hiện. Bởi vì nếu nhà nước Việt Nam đáp ứng đầy đủ những đề nghị của Tòa Thánh đối với Giáo hội Công giáo Việt Nam thì họ cũng phải đáp ứng những mong muốn tương tự của các tôn giáo khác ở Việt Nam. Chưa kể rằng nhà nước Việt Nam từ trước tới nay, ở mọi cấp độ và môi trường, họ luôn giữ thái độ căm thù cố hữu với Công giáo và trong thực tế hành xử thì nhà nước Cộng sản luôn có ý kiềm chế và tiêu diệt Công giáo, bất chấp thiện chí của giáo hội Công giáo trên phương diện cá nhân cũng như trên phương diện tập thể.

Bởi vậy, vượt ra ngoài mong muốn của Tòa Thánh, về mặt đối ngoại nhà cầm quyền CSVN có thể lợi dụng các cuộc gặp gỡ với Đức Giáo Hoàng và các cuộc làm việc song phương nhằm đánh bóng mình trước con mắt quốc tế, trong khi lại gia tăng sức ép và sự kiểm soát trên các cộng đồng giáo dân, và hơn nữa sẵn sàng đàn áp giáo dân vì những lý do vô lý. Bất chấp những thỏa thuận không căn bản đạt được giữa Tòa Thánh và Việt Nam thì căn bản Việt Nam vẫn không có tự do tôn giáo, giáo dân và Giáo hội Công giáo Việt Nam căn bản vẫn bị phân biệt đối xử, thậm chí bị đàn áp. Từ năm 1988 đến nay, chưa khi nào tôi thấy nhà nước Việt Nam đàn áp Công giáo và tấn công giáo dân một cách trắng trợn và dã man như 5 năm vừa qua.

Hiền Vy: Xin cảm ơn Linh Mục đã dành cho RFA buổi phỏng vấn này.
Giáo Hoàng hay Quốc Trưởng Vatican: Một Đầu Hai Mặt
Sơ lược ít giòng về Tiến sĩ Trần An Bài: 
 Tiến Sĩ Trần An Bài nguyên Thẩm Phán Việt Nam Cộng Hòa, cựu Giáo Sư giảng dạy ngành Phạm Tội Học tại Đại Học Vạn Hạnh, giảng sư môn Hình Sự Tố Tụng tại Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia. Ông chuyên nghiên cứu về luật pháp tại Hoa Kỳ và các nước dân chủ. Là trí thức Thiên Chúa Giáo được ông Pham kim Vinh nhiệt liệt tuyên dương trong tác phẩm :Cuộc Tự Vệ Văn Hóa Việt tại San Jose.
 
TGM Ngô Quang Kiệt  
Bài viết này nhằm hiểu thêm sự việc Đức Tổng Ngô Quang Kiệt rời khỏi chức Tổng Giám Mục (TGM) Hà Nội, rồi âm thầm vội vã ra ngoại quốc trên một chuyến bay đêm.* Từ chức hay cách chức? Lý do chính thức trong vụ Đức Tổng Kiệt rời khỏi chức TGM Hà Nội được chính ngài và Toà Thánh nhắc đến là "Sức khỏe: Bệnh mất ngủ". Nhưng nhiều sự việc không bình thường đã xảy ra chung quanh căn bệnh mất ngủ này, khiến người ta đặt nghi vấn và cho rằng đây chỉ là "căn bệnh chính trị giả tưởng" do Vatican và Cộng Sản Việt Nam (CSVN) giàn dựng lên. Theo dõi lịch trình làm việc trong những năm ở Hà Nội của Đức Tổng Kiệt, vị giám mục trẻ tuổi nhất VN, người ta không thấy có triệu chứng bệnh hoạn gì nơi ngài. Chỉ đến khi Vatican chính thức gửi văn thư ngày 30-1-2008 yêu cầu Đức Tổng Kiệt ngưng tay và hạ giọng trong việc hỗ trợ các giáo dân Hà Nội đốt nến cầu nguyện đòi Công Lý và kể từ ngày 23-9-2008, Cộng Sản Việt Nam (CSVN) căm phẫn đòi đuổi ngài ra khỏi chức TGM Hà Nội thì căn bệnh "mất ngủ" của Đức Tổng bắt đầu phát sinh.

Dầu vậy, nhìn cách thức ngài điều khiển Tổng Giáo Phận thì ai cũng phải công nhận: Ngài vẫn còn sung sức như một chiến sĩ can trường khi ra trận. Ngay cả trong giây phút trao quyền ngày 7-5-2010 và hớt hải lên máy bay đêm 12-5-2010 để ra đi không hẹn ngày về, ngài vẫn uy dũng, khoẻ khoắn, chứ không phải nằm trên băng ca được xe Hồng Thập Tự hú còi chở đi.

Giả thuyết một: Nếu Đức Tổng bị bệnh thật thì quả thực hồn ma của bọn Karl Marx, Lênin và Hồ Chí Minh cũng "linh" đấy chứ, vì chúng đã tạo ám khí cho Đức Tổng Kiệt bị bệnh đến nỗi phải từ chức, đúng vào lúc Đảng CSVN run sợ, phải làm hết cách để đuổi ngài ra khỏi Hà Nội.

Nếu hồn ma CS không "linh" thì cũng gặp "hên", ngáp phải nhiều con ruồi, như trong quá khứ: Được các cường quốc chọn để thắng miền Nam, được Cộng Đồng người Việt tỵ nạn, dù ghét cay ghét đắng, vẫn cứ gửi tiền mỗi năm hàng tỷ Đô la về VN, vì không nỡ để gia đình và người thân túng đói.

Giả thuyết hai: Nếu Đức Tổng Kiệt không bệnh tật gì và cũng không chịu áp lực nào của Vatican mà khai bệnh giả để đào nhiệm thì thật tội cho những người đã tôn vinh ngài lên bậc Anh Hùng!

Giả thuyết cuối cùng: Nếu Đức Tổng Kiệt đang khỏe mạnh mà phải theo lệnh của Vatican nhận là có bệnh để ký đơn từ chức thì Vatican quả thật tàn ác, chẳng khác nào cha giết con để chiều lòng quân thù. Trong ba giả thuyết ấy, giả thuyết nào đúng?

Từ chức hay cách chức? Còn quá sớm để có câu trả lời chính xác. Tuy nhiên, dù bệnh thật hay bệnh giả, những xáo trộn, những phẫn nộ, những chán chường, những than trách và những hoang mang, thất vọng đang thực sự xảy đến cho các tín hữu VN, trong cũng như ngoài nước. Đa số hình như không tin vào hai giả thuyết đầu mà nghiêng vào giả thuyết cuối là Vatican và CSVN đã mặc cả trao đổi quyền lợi với nhau để hy sinh Đức Tổng Kiệt. Sự tin tưởng này không phải là vô lý nếu biết rằng Giáo Hội Công Giáo hiện đang mang hai bộ mặt.

* Một đầu hai mặt

Giáo Hoàng La Mã - những người kế vị Thánh Phêrô - được Chúa Giêsu giao cho sứ mạng lèo lái con thuyền Giáo Hội, nhưng các ngài còn dựng nên nước Vatican để khoác lên mình thêm chiếc áo Quốc Trưởng. Việc thành lập quốc gia Vatican hoàn toàn không nằm trong chương trình của Thiên Chúa, vì trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đã khẳng quyết: "Nước Ta không thuộc về thế gian này" (Gioan, 18, 36). Nước Vatican chỉ được thành lập vào ngày 11-2-1929, sau nhiều tranh cãi, giằng co, mặc cả giữa triều đại ĐGH Piô XI với chính phủ Ý. Gọi là quốc gia Vatican để có tư thế chính trị, chứ thực sự quốc gia này chỉ rộng 44 hectare (tức 110 mẫu), với khoảng 800 người mang quốc tịch Vatican. Nhất cử nhất động của quốc gia này đều không qua được mạng lưới tình báo của chính phủ Ý. Chính vì Giáo Hoàng thành lập nước Vatican để làm chính trị, nên đã gây ra nhiều hệ lụy tang thương và làm hoen ố bộ mặt thánh thiện của Giáo Hội. Với tư cách Giáo Chủ Đạo CG, mọi hành vi và quyết định của Giáo Hoàng bắt buộc phải dựa trên nền tảng Phúc Âm.

(Nguyễn Thế Thảo CT/ UB/ND Hà Nội áp lực Giáo Hoàng thuyển chuyển Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt)

Nhưng với tư cách Quốc Trưởng một quốc gia, Giáo Hoàng phải áp dụng những nguyên tắc chính trị. Đạo giáo thì thánh thiện, còn chính trị thì mưu lược. Sở dĩ Giáo Hoàng bị chống đối vì Giáo Hoàng làm chính trị vụng về, lươn lẹo theo thói đời. Các tu sĩ và ngay chính Giáo Hoàng cũng chỉ được huấn luyện để trở thành một tông đồ rao giảng Tin Mừng Phúc Âm, chứ không được huấn luyện để trở thành một chính khách hay một lãnh tụ trên chính trường. Các tu sĩ CG không được học chính trị, quân sự và tình báo trong chủng viện.

Các chính khách phải biết tam thập lục kế để áp dụng trong chính trường, phải có những nữ tình báo chuyên nghiệp, có khi phải dùng cả mỹ nhân kế để săn tin hoặc thủ tiêu đối phương. Nhưng Vatican không thể có những phương tiện này.
Vì thế, khi lao mình vào chính trị, Vatican đã tự đặt mình vào một tình huống rất khó khăn và khó xử. Dù các Giám Mục VN có nói thế nào đi nữa, các giáo dân VN vẫn nghĩ vụ Vatican giải quyết cơn sốt TGP Hà Nội là hoàn toàn mang màu sắc chính trị và không thể chối cãi rằng Vatican đã thua nước cờ chính trị của CSVN, vì Vatican làm sao biết lật lọng và nói dối như Vẹm được. Đó là chưa kể nhiều nhân vật có tên tuổi và lý lịch rõ ràng đang quả quyết và sẵn sàng làm chứng rằng Đức Ông Cao Minh Dung, nhân viên thuộc Bộ Ngoại Giao Vatican, đặc trách Đông Nam Á, là một đặc công CSVN. Chính Đức Ông Dung là người đã giàn dựng việc thay ngôi đổi vị tại TGP Hà Nội, có nghĩa là CS đã xâm nhập được vào Vatican rồi.

* Mình với ta tuy hai mà một.

Cũng chính vì có chuyện hàm hồ, lẫn lộn giữa đạo với đời mà nhiều giáo dân rất khổ tâm mỗi khi thấy Giáo Hoàng và hàng giáo phẩm bị phê bình, chỉ trích. Họ vẫn sợ rằng: "Chống Cha là chống Chúa!"

Nhưng thực sự, họ đã lầm! Cha không bao giờ là Chúa. Và ngàn lần Chúa cũng không thể là Cha. Nhân dân biểu tình, đả kích các nhà lãnh đạo quốc gia của họ là chuyện thường. Quốc trưởng Vatican mặc cả, đổi chác quyền lợi với CSVN mà sai lầm, tạo cơ hội truyền hơi tiếp sức cho CSVN, làm khổ người dân VN thì tại sao giáo dân VN lại phải tung hô Vatican?

Việc vạch mặt chỉ tên những gián điệp CSVN cài vào Vatican, nếu có, tại sao giáo dân VN phải im tiếng? Đã là con người, kể cả Giáo Hoàng và giáo sĩ, cũng đều có thể sai lầm. Đọc lịch sử Giáo Hội, nhiều lần Giáo Hội đã có những sai lầm nghiêm trọng. Chẳng thế mà vào năm 2000, trong một buổi lễ thật long trọng tại Roma, dưới sự chủ tọa của ĐGH Gioan Phaolô II, Giáo Hội đã công khai và chính thức xin lỗi toàn thể thế giới về những lỗi lầm của Giáo Hội. Đối ngược với thái độ chủ trương yên lặng trước lỗi lầm của Giáo Hội, có người lại để mình rơi vào một thái cực khác.

Đó là tình trạng tuyệt vọng: Bỏ đạo, bỏ Chúa khi phải chứng kiến những khuyết điểm của Giáo Hội. Thiết tưởng hành động này cũng không đúng. Những lỗi lầm lớn của Giáo Hội đã xảy ra khi Giáo Hoàng và hàng giáo phẩm đi lạc sang các lãnh vực chính trị, khoa học và xã hội. Do đó, giáo dân và những người đang tìm hiểu về Đạo Công Giáo không nên thất vọng và tức giận để rồi bỏ Chúa, bỏ Đạo, bỏ nhà thờ, ngưng học Đạo, khi thấy Giáo Hội ngu ngơ về chính trị. Đạo Chúa dựa trên nền tảng là chính Chúa, chứ không phải nơi Giáo Hoàng này, Giám Mục nọ. Cho nên, đừng vì lỗi lầm của hàng giáo sĩ mà bỏ Chúa, bỏ Đạo. Giáo dân thường được nghe những lời giảng quen thuộc này: "Giáo Hội là Mẹ khôn ngoan. Giáo Hội được Chúa Giêsu thiết lập và quyền lực thế gian không thể nào phá nổi..."Và lời kinh Tin Kính giáo dân thường đọc rằng: "Tôi tin Giáo Hội thánh thiện".Đúng vậy! Hãy tin tưởng vào những việc Giáo Hoàng làm trong tư thế thay mặt Chúa Giêsu cai quản Giáo Hội, qua những giáo huấn liên quan đến đức tin và đời sống tâm linh. Còn tất cả những việc Giáo Hoàng làm trong tư thế Quốc Trưởng Vatican thì không phải lúc nào cũng hoàn toàn đúng.

Chúa Giêsu chỉ lập Giáo Hội mà không lập Quốc Gia Vatican. Chúa chỉ giao cho Thánh Phêrô coi sóc Giáo Hội, chứ không giao nước Vatican cho thánh Phêrô hay các vị Giáo Hoàng. Vì thế, hãy vững tin rằng ma quỷ không phá hủy được Giáo Hội, nhưng ma quỷ dư sức phá được quốc gia Vatican.


(Đức ông Cao minh Dung)


Chúng tôi không chống Giám Mục Rôma, tức Giáo Hoàng Bênêdictô XVI đang là Giáo Chủ Đạo Thiên Chúa, nhưng chúng tôi phê bình đường lối chính trị nửa mùa của Quốc Trưởng Vatican Ratzinger đã thoả mãn yêu sách chính trị của CSVN, trói tay TGM Ngô Quang Kiệt, một người dám vì đức tin Kitô Giáo đối đầu với bọn CS vô thần, một người con yêu của Quê Hương và Dân Tộc VN đã uy dũng đứng lên chống áp bức CS phi nhân.

Khi giáo triều Vatican làm chính trị ngu ngơ, nửa mùa và sập bẫy CSVN thì phải tự đấm ngực, ăn năn và sửa mình, chứ đừng đưa Chúa ra để biện minh cho sự thất bại và cũng đừng nên trông chờ giáo dân yên lặng để che lấp sai lầm của Giáo Hội, vì thời đại giáo-dân-thần-thánh-hoá-giáo-sĩ đã qua rồi. Những ai là nạn nhân của những lỗi lầm, kể cả hành vi tội lỗi của Giáo Hội và hàng giáo phẩm, đều có bổn phận phải lên tiếng sửa sai. Thực tế, những nạn nhân của các tu sĩ phạm tội ấu dâm đã lên tiếng để trong sạch hóa bộ mặt Giáo Hội và họ phải được trân trọng.

Đối với ai được Chúa Thánh Thần soi sáng, nhìn thấy những sai lầm và khuyết điểm của Giáo Hội, họ cũng có trách nhiệm phải lên tiếng, vì Giáo Hội cần được mọi thành phần dân Chúa, từ giáo dân đến Giáo Hoàng, trân trọng, bảo vệ và canh tân. Xin đừng ai lấy đức vâng lời để giữ yên lặng trước tội ác. Cũng đừng ai dùng đức vâng lời để kết án và bắt những người chỉ trích Giáo Hội phải im tiếng, miễn là những chỉ trích này có căn bản, có chứng cớ cụ thể, được trình bày bằng thiện ý và trong tinh thần xây dựng. Chúa Giêsu cũng tán thành việc sửa lỗi lầm cho anh em. (Luca, 17, 3)

* Đòi một - Cho hai

Hầu hết những chỉ trích nhắm vào Vatican trong vụ thuyên chuyển Đức Tổng Kiệt là vì Vatican đã sai lầm trong chính sách và đường lối chính trị khi phải đối đầu với mưu chước của CSVN. Hành động của Đức Tổng Kiệt khi phát động đòi Công lý cũng chỉ hoàn toàn mang tính cách công bình xã hội, một giáo điều căn bản của Kitô Giáo, tức là đòi lại chủ quyền đất đai của Tòa Khâm Sứ và của Tổng GP Hà Nội thôi, chứ không liên quan gì đến tôn giáo hay chính trị. Nhưng Đảng CSVN sợ các cuộc đốt nến, tụ họp dân chúng đông đảo có thể đụng chạm đến quyền lợi chính trị của Đảng nên họ đòi cách chức TGM Kiệt. Vatican đã giải quyết yêu sách của CSVN bằng con đường chính trị pha lẫn đạo đức, tức là muốn dùng chính trị để củng cố đạo: Tốt đời, đẹp đạo!

CSVN đòi đuổi TGM Kiệt ra khỏi Hà nội, Vatican cũng giàn dựng đưa ngài đi và đi tuốt ra tận ngoại quốc, vượt quá lòng mong ước của chúng. Đây là giải pháp chính trị có pha giáo huấn Phúc Âm: CS xin một, Vatican cho hai. CS tát má phải, Vatican đưa luôn má trái cho nó tát nữa. Vì thế, giáo dân có quyền bất mãn với Vatican, khi vô lý hy sinh thuộc cấp của mình bằng những mánh lới chính trị, như tạo ra bệnh tật hay biện pháp tay sắt bọc nhung: "Giám Mục phó với quyền kế vị."Các linh mục và giáo dân Hà Nội đã phải một phen hốt hoảng và sửng sốt về "quyền kế vị" này. Trong khi đó, Cộng Sản đang hò hét "Dzô! dzô!" để cạn ly chiến thắng. Chúng còn coi đây là "đại chiến thắng" nữa.

* Bên một đại bại - Bên hai đại thắng.

Một bản tin trên mạng với tựa đề xem ra thật chua chát "CSVN đang dành phần thắng về mình trong vụ thuyên chuyển Đức Tổng Kiệt".Chưa có ai chứng minh được rằng trong vụ này, CSVN thua và thua ở điểm nào?

Trái lại, phải đau khổ mà nhận rằng Vatican đại bại, CSVN đại thắng. Chúng thắng thật, chứ không phải "cố dành phần thắng". Mình thua thì nên chấp nhận thua. CSVN thắng thì phải cho nó nói thắng.

Tin tức của báo chí CSVN viết rằng: "Thủ Tướng Chính phủ đã chấp thuận cho Đức Giáo Hoàng bổ nhiệm người thay thế TGM Kiệt".Nghe sao mà xót xa, nhức nhối con tim! Nhưng nghĩ cho cùng CS nói vậy cũng có gì sai đâu? Nếu CS không chấp thuận cho Giáo Hoàng bổ nhiệm ĐC Nhơn, liệu Giáo Hoàng có dám bổ nhiệm không? - Chắc chắn là không.

Vậy thì phải cho nó thắng. Đáng lẽ vấn đề cần đặt ra là: Tại sao Giáo Hoàng từ bao nhiêu năm nay đã nhượng bộ, cho phép CSVN được xía vào quyền bổ nhiệm Giám Mục là đặc quyền của Giáo Hoàng? Nếu Giáo Hoàng cứ từ Roma công bố bổ nhiệm Giám Mục nào mình muốn, bất chấp CSVN có đồng ý hay không thì làm sao CS dám dương dương tự đắc khoe là "đã chấp thuận cho Giáo Hoàng bổ nhiệm Giám Mục"?

Nhưng nếu Giáo Hoàng không chấp nhận điều kiện của CSVN thì chuyện gì sẽ xảy ra? Rất nhiều chuyện: Giám Mục được bổ nhiệm sẽ không được truyền chức, không được nhận mũ gậy với lễ nghi rềnh rang, cờ xí rợp trời và kèn trống rền vang. Rồi GHVN sẽ phải làm việc "chui" và sẽ bị làm khó dễ trăm điều. Giả như tình trạng này xảy ra thực như vậy thì cũng giống như thời kỳ Giáo Hội La Mã và Giáo Hội VN trong thời bị cấm đạo mà Giáo Sử ghi rằng đây là thời kỳ huy hoàng nhất của Giáo Hội. Nhưng nay Giáo Hội không muốn cảnh này diễn ra nữa, nên đã áp dụng lý thuyết "thực dụng". Đó là nhượng bộ CSVN để được sống còn, vì chống Cộng thì sợ mình chết trước nó.

Kết quả là sau nhiều năm tháng áp dụng thuyết này, Vatican đã nhào nặn ra khuôn mặt HĐGMVN mà tôi phải chua xót dùng lời này để diễn tả: HĐGMVN ngày nay vì sợ Máu Đào Tử Đạo nên đã chấp nhận Màu Đỏ Sao Vàng và chối từ nguồn gốc Màu Vàng Sọc Đỏ.

Những người phê bình HĐGMVN thường bị những "con chiên ngoan đạo" bắt bẻ rằng: "Nói thì hay lắm. Chỉ xúi HĐGM vào chỗ chết. Về VN mà làm đi!" Thiết tưởng đây không phải là lời bênh vực HĐGMVN có tính cách thuyết phục. Sở dĩ HĐ này được các giáo dân kính trọng đặc biệt vì họ tin rằng thành phần HĐ gồm những người can đảm, đã được Chúa chọn lên hàng khanh tướng. Chính các ngài thường dạy dỗ giáo dân "Đừng Sợ!" Đừng sợ súng đạn, đừng sợ đàn áp, đừng sợ Satan, cũng đừng sợ Cộng Sản. Bài học "Đừng Sợ!" này cũng xuất phát từ nơi cửa miệng của các Đức Giáo Hoàng. Khi Giáo Hoàng dạy thế giới "Đừng Sợ!" có ai hạch hỏi và bảo các ngài về VN mà dạy đâu? Sở dĩ người ta dám nghĩ đến con đường Anh Hùng, thay vì con đường Hèn Nhát, mà HĐGHVN phải đi, vì chính các ngài từng giảng dạy rất hùng hồn bài học "Đừng Sợ!" và khuyến khích giáo dân hãy can đảm tiến bước.

* Kết luận

Qua vụ việc từ chức của Tổng GM Ngô Quang Kiệt, Giáo Hội cần xét lại việc có cần phải duy trì Quốc Gia Vatican để cho Giáo Hoàng đu đưa chính trị không? Trong khi các quốc gia văn minh tiền tiến đã loại bỏ nguyên tắc hỗn quyền giữa đạo và đời, tức là phải tách biệt hẳn các hoạt động chính trị ra khỏi các hoạt động tôn giáo.

Vậy mà Giáo Hoàng La Mã đang kiêm luôn chức Quốc Trưởng Vatican. Giáo Hoàng không nên mang hai bộ mặt cùng một lúc: Hãy bỏ bộ mặt chính trị Quốc Trưởng đi, và chỉ nên giữ lại bộ mặt đạo đức Giáo Chủ Đạo Công Giáo. Đạo Giáo thì tốt lành và thánh thiện. Còn chính trị thì lừa lọc và thế tục. Bộ mặt Giáo Hoàng là bộ mặt đạo đức, bộ mặt nguyên thủy, bộ mặt chân thật, chất phác của ngư phủ Phêrô. Còn bộ mặt Quốc Trưởng Vatican là bộ mặt tô son trát phấn, lòe loẹt, giả tạo và rỗng tuếch!

Với bộ mặt Giáo Chủ Công Giáo, làm sao Giáo Hoàng có thể cho phép các đảng viên Cộng Sản thênh thang bước vào Giáo Đô La Mã được, vì một bên hữu thần, một bên vô thần. Giáo Hội và CS làm sao có thể bang giao với nhau được khi lệnh của Giáo Hội ra vạ tuyệt thông cho những ai hợp tác với CS vẫn còn hiệu lực?
Nhưng với bộ mặt Quốc Trưởng Vatican, ĐGH Bênêdictô XVI đã mở cửa mời CS vô thần Nguyễn Minh Triết và Nguyễn Tấn Dũng vào nhà, không khác nào Giáo Hoàng mở cửa Đền Thánh cho quỷ Satan vênh váo xâm nhập. Nhờ vậy, chúng đã dán vào bàn Giáo Hoàng bản án lưu đày cho Đức Tổng Kiệt. Và đấy là câu trả lời - tuy cay đắng - cho những ai đang thắc mắc về những điều nghịch thường, phi lý đã xảy ra trong vụ thuyên chuyển Đức TGM Ngô Quang Kiệt.

http://www.bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=3133:giao-hoang-hay-quc-trng-vatican-mt-u-hai-mt&catid=34:din-an-c-gi&Itemid=53

Chớ vội cho bọn CSVN và Quốc Doanh là ngu , mà cũng đừng chê bọn Quốc gia là dại.
Câu chuyện bắt đầu từ đầu tháng 12 năm 2012 có 2 chủ đích.
1) Bọn quốc doanh trong HĐGMCGVN và linh mục Huỳnh Công Minh chạy tội trước giáo dân.
2) Bọn quốc doanh trong HĐGMCGVN và linh mục Huỳnh Công Minh cố ý dọn đường cho TBT Nguyễn Phú Trọng đi gặp đức Thánh Cha và toà thánh Vatican.
Xưa nay, khi toàn giáo dân nhận rõ Huỳnh Công Minh là tay sai đắc lực VC, đây là lần thứ nhất dám nhân danh toà TGM Saigon (?) viết một thư từ chối lời mời của đảng và nhà nước VC. Bức thư viết như sau:
Tòa Tổng Giám mục TPHCM
Số: I.83.2013.002
Thành phố Hồ Chí Minh ngày 3.1.2013
Kính gửi : Ban Tôn giáo Chính phủ
(Kính nhờ Ban Tôn giáo TPHCM chuyển)
Trích yếu: v/v không gửi đại biểu tham dự hội nghị tuyên truyền giới thiệu
NĐ 92/2012/NĐ  – CP tại TPHCM ngày 4/01/2013.
Thưa Quý ban,
Tòa Tổng Giám mục TPHCM đã nhận được thư mời đề ngày 24/12/2012 của Quý ban mời tham dự Hội Nghị tuyên truyền giới thiệu Nghị định số 92/2012/NĐ – CP.
Tòa Tổng Giám Mục Hồ Chí Minh xin không cử đại biểu tham dự Hội nghị nêu trên vì những lý do sau:
1. Ngày 25/12 hằng năm là ngày đại lể mừng Thiên Chúa Giáng Sinh, do đó những ngày trước và sau ngày 25/12 Tòa Tổng Giám Mục cũng như những thành viên phụ trách các Dòng tu nam nữ, các Linh mục Hạt trưởng và trưởng các Ban mục vụ trong Giáo phận dành hết thì giờ và công sức cho đại lễ này.
Từ nhiều năm nay, các ngày 24, 25 và 26/12 Văn phòng Tòa Tổng Giám Mục TPHCM không làm việc để tập trung vào những việc mục vụ khác, mà theo nội dung thư mời chúng tôi lại phải gửi danh sách đại biểu tham dự đến Quý ban trước ngày 27/12/2012.
2. Theo nội dung thư mời tham dự Hội nghị tuyện truyền giới thiệu Nghị định số 92/2012/NĐ – CP, Tòa tổng Giám mục xét thấy không cần thiết cử đại biểu tham dự đơn giản là từ khi NĐ số 92/2012/NĐ–CP được ban hành ngày 08/11/2012, Tòa Tổng Giám mục TPHCM đã nhiều lần tổ chức cho các Linh mục, Tu sĩ, Giáo dân tìm hiểu, trao đổi và phân tích Nghị định số 92/2012/NĐ–CP, cũng như thời gian trước đây Tòa Tổng Giáo mục TPHCM cũng đã gửi đến Quý ban bản góp ý chi tiết về dự thảo Nghị định này.
Trân trọng.
Linh Mục Tổng Đại Diện
GB Huỳnh Công Minh
Qua ngày 6/1/2013 tại Hà Nội, lấn đầu tiên kể từ khi GM Nguyễn Văn Nhơn ra thay thế TGM Ngô Quang Kiệt dám lên tiếng "cho phép Thái Hà cầu nguyện" vì Công Lý và Sự Thật. (Mời xem bài đăng tải trên Ba Cây Trúc).
Qua ngày 7/1/2013, đây cũng là lần thứ nhất, chúng tôi nhận được bức thư công bố của toà TGM Hà Nội do linh mục Phạm Hùng, đại diện TGM Nguyễn Văn Nhơn như sau:
TÒA TỔNG GIÁM MỤC HÀ NỘI
40 Phố Nhà Chung – Hà Nội
Ngày 03 tháng 01 năm 2013
THÔNG BÁO (Số 3)
V/v: Sở Y tế Hà Nội tiếp tục phá dỡ Tu viện kín Camêlô – 72 phố Nguyễn Thái Học, Hà Nội
Kính thưa các cha và anh chị em tín hữu trong và ngoài Tổng Giáo phận Hà Nội,
Thừa lệnh Đức Tổng Giám mục Phêrô, Văn phòng Tòa Tổng Giám mục Hà Nội xin thông báo:
Ngày 07/10/2012 Tòa TGM Hà Nội đã nhận được văn thư số 4404/QĐ-UBND ngày 3/10/2012 của UBND thành phố Hà Nội với quyết định: "Việc ông Nguyễn Văn Nhơn - TGM giáo phận Hà Nội - khiếu nại đòi quyền sở hữu diện tích nhà đất tại số nhà 72 Nguyễn Thái Học đã giao qua nhà nước thống nhất quản lý và nhà nước đã bố trí cho Sở Y tế Hà Nội sử dụng làm Bệnh viện đa khoa Xanh Pôn là không có cơ sở giải quyết". (trích nguyên văn).
Tòa Tổng Giám mục Hà Nội khẳng định như sau:
1. Đất đai và Tu viện kín Camêlô - phố 72 Nguyễn Thái Học - là thuộc sở hữu hợp pháp của Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội (có bằng khoán điền thổ số 34 Đường Thành). Tòa Tổng Giám mục Hà Nội khẳng định chưa bao giờ "bàn giao" hay "cống hiến" cho nhà nước bất cứ 1 trong 95 cơ sở của mình trong TP Hà Nội mà nhà nước đang sử dụng.
2. Sứ vụ thiết yếu của Giáo hội Công giáo là yêu thương phục vụ con người. Tổng Giáo phận Hà Nội luôn ủng hộ và thiết tha được góp phần đáp ứng nhu cầu cấp bách về y tế của nhân dân thành phố như đã trình bày trong các văn thư và trong các cuộc tiếp xúc với chính quyền. Trên thực tế, Tổng Giáo phận Hà Nội có 95 cơ sở mà nhà nước đang sử dụng. Trong số hơn 10 bệnh viện trong thành phố Hà Nội thì có 4 bệnh viện đang sử dụng cơ sở của Giáo hội: Bệnh viện Xanh Pôn (bệnh viện của Dòng Phaolô); Bệnh viện Đống Đa (Tu viện Thái Hà); Bệnh viện Việt Nam – Cu Ba (Tu viện của Dòng Phaolô); Bệnh viện Lao và bệnh Phổi Trung ương (Đại chủng viện Hà Nội).
3. Tòa Tổng Giám mục ghi nhận UBND TP Hà Nội đã tổ chức tiếp xúc lắng nghe ý kiến của Tòa Tổng Giám mục và chỉ đạo điều chỉnh thiết kế công trình xây dựng.
4. Nhưng, Tòa Tổng Giám mục phản đối mạnh mẽ việc phá dỡ trái phép Tu Viện kín Camêlô và xây dựng công trình tại đây vì những lý do sau đây:
a. Nhà nước có đủ phương tiện và đất đai để nâng cấp hay xây bệnh viện mới. Đây không phải là nơi duy nhất mà Sở Y tế Hà Nội có thể nâng cấp bệnh viện. Hơn nữa, Bệnh viện Xanh Pôn đã có cơ sở II.
b. Tu Viện kín Camêlô là nơi thánh thiêng và lịch sử đối với người công giáo với những dấu tích hiển nhiên: Tu viện, Nhà thờ với Thánh giá. Tu viện này đã được thành lập từ cuối thế kỷ 19 và là nơi Thánh nữ Têrêxa đã ước mong và dự định đến tu trì tại đây như một nhà truyền giáo bằng cầu nguyện.
c. Tu viện kín Camêlô (đặc biệt nhà thờ trong khuôn viên) cần phải được sử dụng vào mục đích thờ phượng cho giáo dân xứ Đa Minh đang không có nhà thờ vì nhà nước đang sử dụng nhà thờ của họ trong khu lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Xin quí cha và tất cả anh chị em hãy hiệp ý cầu nguyện để quyền lợi chính đáng của Giáo Hội được tôn trọng, vụ việc nhà đất Tu viện kín mau chóng được giải quyết thỏa đáng trong sự thật, đối thoại, ôn hòa và tôn trọng lẫn nhau để công bằng, dân chủ và văn minh được triển nở trên đất nước chúng ta.
Văn phòng sẽ tiếp tục thông báo về vụ việc này.
T/M Tòa Tổng Giám mục Hà Nội
Linh mục Anphongsô Phạm Hùng
Chưởng ấn
Qua ngày 7//1013, chúng tôi lại nhận được e-mail của một nhóm tự xưng là Ủy Ban Công Lý và Hoà Bình giáo phận Vinh cho biết đã gửi trên 2500 chữ ký của giáo dân lên GM Nguyễn Thái Hợp để phản kháng vụ việc xét xử 11 giáo dân trong địa phận vào ngày 8/1/2013. Ông GM Nguyễn Thái Hợp lại "khôn vặt" hơn đã giữ thái độ im lặng, gián tiếp cho người khác hiểu rằng ông đang đứng sau Ủy Ban Công Lý và Hoà Bình. Sau khi chúng tôi chuyển bức điên thư lên GM Nguyễn Thái Hợp, và chẳng nghe tin tức gì của ngài, nên chúng tôi cho đăng tải lên Ba Cây Trúc với một cấu ngắn ngủi như sau: Thật mà nói, thì đã lâu chúng tôi không còn chút tin tưởng ở những ông Giám Mục, Đức Ông, Linh mục "quốc doanh"; tuy nhiên vẫn nuôi hy vọng ở lương tâm những con người có trách nhiệm trước mặt Thiên Chúa, còn sót lại trong các vị này, nên chúng tôi cho đăng tải với tiêu đề: NHỮNG GI XẨY RA TRONG GIÁO PHẬN VINH TRƯỚC VÀ SAU NGÀY 8/1/2013? (Ba Cây Trúc)
TÓM TẮT.-

Những thư từ qua lại và các bản thông báo phát xuất cùng một thời điểm trong tháng 1/2013, trước ngày ông TBT Nguyễn Phú Trọng lên đường đi Vatican. Quả thật mưu mô của các ngài rất ăn khớp với chủ trương của đảng và chính quyền VC.



Bên Vatican thì đã có ông Đức Ông nội tuyến Cao Minh Dung trong thánh bộ Bertone, bên Việt nam thì có ông lãnh tụ VC Huỳnh Công Minh chỉ đạo. Do đó mà Đức Thánh Cha đã vô tình chấp thuận lời xin triều yết của ông TBT công sản Nguyễn Phú Trọng.
Là giáo dân chúng tôi rất đau lòng để nói lên vụ sắp đặt theo chủ trương của VC đang tìm cách nhờ vào tiếng nói của Giáo Hội, trong lúc cả thế giới đều lên tiếng tình trạng thiếu Nhân quyền và mất Tự do Tôn giáo tại Việt nam.
Chúng tôi xin các ngài chớ vội cho bọn CSVN và Quốc Doanh là ngu , mà cũng đừng chê bọn Quốc gia chúng tôi là dại.

Chúng tôi chỉ xin Giáo hội Hoàn vũ đừng bán đứng chúng tôi và lớp lớp con cháu của chúng tôi cho bọn vô thần Việt cộng.
Lê Hùng Bruxelles


No comments: