Thursday, October 11, 2012

(257) Nữ diễn viên người Mỹ gốc Việt trong vở kịch "Ramayana"

Nữ diễn viên người Mỹ gốc Việt nói về vai diễn trong vở kịch "Ramayana"
By Sabrina Squires
Sinh viên Khoa Báo Chí -UW News Lab
Julie Phạm Hoài Hương ủy thác và chuyển ngữ
Wednesday, 10 October 2012 - Nữ diễn viên người Mỹ gốc Việt, Khánh Đoàn sinh ra ở Việt Nam và trốn thoát đi tị nạn cùng với cha mẹ khi cô mới lên một tuổi. Khánh Đoàn tin rằng giáo dục của mình ảnh hưởng đến đạo đức công việc hiện tại của cô.
"Tôi lớn lên trong nghèo khó trong một gia đình di dân, chúng tôi đã làm việc chăm chỉ", Đoàn cho biết trong một cuộc phỏng vấn. "Đời sống không bao giờ được thể hiện một cách rõ ràng bắt buộc, nhưng bạn chỉ cần biết bạn đã làm việc chăm chỉ vì cha mẹ của bạn đang làm việc thực sự khó khăn để tồn tại."


Chỉ trong một vài ngày, Khánh Đoàn, 37 tuổi, sẽ thực hiện trong một vai diễn chính trên sân khấu Hý Viện ACT Seattle. ACT sẽ  có buổi ra mắt cộng đồng thế giới, vở ca nhạc kịch hứa hẹn sẽ là đầy đủ của tình tiết, lãng mạn và hồi hộp trong vở "Ramayana.", Đồng giám đốc Kurt Beattie nói, "Đây có thể là một trong những chương trình tham vọng nhất ACT đã từng đạt tới."
Câu chuyện anh hùng kể về cuộc đời của Rama, một hoàng tử trẻ trên một hành trình để giải cứu người vợ xinh đẹp của mình, Sita, được thủ diễn  bởi diễn viên Khánh Đoàn. Huyền thoại Đông Nam Á này sẽ ra mắt vào thứ Sáu, 12 Tháng Mười.
Diễn viên của đoàn Ray Tagavilla nói thật là vui nồng nhiệt lúc diễn xuất với Khánh Đoàn. "Sự ân cần  và tài năng không luôn luôn đi cùng với nhau, nhưng cô ấy là một ngoại lệ", Tagavilla phát biểu.
 Một người Việt di cư
Sau khi rời Việt Nam,  gia đình Đoàn đặt chân đến một vùng ngoại ô của Paris sống một vài năm, sau đó qua Mỹ, định cư tại San Diego, nơi cô lớn lên.
Bước lên sân khấu lần đầu của cô khi mới học lớp năm, như Oberon trong "A Midsummer Night's Dream", là khi cô nhận ra sân khấu "chính là một hướng đi cho đời mình..."
Cô cười tươi khi nhớ lại:  "Khi đó thật là kỳ lạ mà chính mình đã được diễn xuất trong vai trò đó, kể từ khi ông là vị vua cổ tích đóng vai nam...". Nhưng Đoàn tin rằng " đó là khi mình đã say mê diễn xuất".
"Tôi khá nhút nhát," cô nói. "Tôi nghĩ là tôi cảm thấy như tôi có thể là một ai đó khác, khi tôi ở trên sân khấu. Đó là một lối thoát tốt cho tôi. "
Cha của Khánh Đoàn cũng từng ca hát và điều khiển ca đoàn của nhà thờ ở Việt Nam, vì vậy cô nghĩ rằng đó có thể là một ảnh hưởng dòng máu yêu nghệ thuật.
Dù  Khánh rất yêu thích lên sân khấu Rạp hát, trong khi cha mẹ cô ... không chấp nhận.
"Cha mẹ không nghĩ rằng đó là thực tế và họ lo lắng ca nhạc  sẽ lấy mất  điểm số cao của học vấn", nữ diễn viên nói. "Nhưng tôi vẫn luôn đạt điểm A, do đó, khiến song thân không có lý do ngăn cản."
Theo đuổi Sân Khấu Hý Viện
Tin tưởng vào tầm quan trọng của giáo dục, Khánh Đoàn chuyển đến vùng Vịnh San Francisco, và theo học khoa nghiên cứu xã hội học tại Đại Học Stanford, chứ không dám nghĩ sẽ được theo đuổi  sự nghiệp trên sân khấu Hý Viện.
Sau khi tốt nghiệp Stanford, Khánh Đoàn đã làm việc một vài công việc văn phòng. Sau khi thực hiện vai trò truyền thông tiếp thị cho các công ty công nghệ khác nhau, cô sớm nhận ra  mình luôn yêu thích diễn xuất.
"Tôi thực sự nhớ sân khấu, vì vậy tôi đi thử giọng và bắt đầu đến với sân khấu... ", cô nhấn mạnh. "Sau đó, tôi đã quyết định di chuyển rời khỏi vùng Vịnh, vì vậy tôi đã chuyển đến Seattle vào năm 2003 và quyết định hãy cứ ra đi trước... cái đã và làm theo niềm đam mê."
Mệt mỏi đáp ứng cùng một loại "công nghệ nặng", Khánh đã sẵn sàng cho một sự thay đổi. Cô đã đến thăm Seattle một vài lần và đã được cuốn hút với tính chất và vẻ đẹp hoàn toàn của nó.
"Tôi không biết mình còn chịu đựng được bao lâu?", cô nói thêm. "Tôi di chuyển trong tháng Chín và đó và chịu đau khổ trong sáu tháng đầu, nhưng tôi đã vượt qua được vì tôi đã  gắn bó với sân khấu".
Sau khi cô đã chuyển đến Seattle, mãi đến khi cô có buổi diễn trong Miss SàiGòn thì cha mẹ cô mới  thấy cô trong vai diễn.
"Cha mẹ tôi đã không nhìn thấy rất nhiều chương trình tôi đã tham gia", Khánh nói. "Tiếng Anh của cha mẹ tôi không phải là tuyệt vời, vì vậy tôi đã không dám mời đi xem. Khi tôi di chuyển về đây, tôi có một dẫn đầu tại Nhà hát Trẻ em Seattle, tôi tham dự vở "Công Chúa Ngủ Trong Rừng" mà tôi tin rằng diễn xuất và ca nhạc dễ hiểu và ít nhiều liên quan đến ".

Khánh Đoàn năm ấy 28 tuổi.
"Tôi nghĩ rằng cha mẹ tôi đã cảm thông được- khá  ấn tượng mạnh bởi vở diễn," Khánh Đoàn nói thêm.
Bước vào vở diễn "Ramayana"
Khánh Đoàn đã không bao giờ nghe nói về vở kịch này trước đây. Một vài năm trước đây, Beattie, giám đốc nghệ thuật tại ACT, nhóm cùng họp mặt các nghệ sĩ khác nhau, diễn viên, nhà văn và nhà thiết kế và thổ lộ muốn thực hiện dự án này.
Sau khi đọc kịch bản, ban đầu cô không có ý tưởng để làm thế nào vở diễn sẽ được thực hiện. Cô cho biết nó có thể mất nhiều ngày để thực sự kể lại câu chuyện.
Tác giả của vở kịch, Yussef El Guindi, đã gây cho Đoàn nỗi ngạc nhiên.
"Anh ấy thực sự là một kho tàng quí cho Seattle", cô nói.
El Guindi là một người chiến thắng của Harold và Mimi Steinberg / qua Hiệp Hội Các Nhà Phê Bình Mới- American Theatre Critics Association New Play Award qua vở " Chuyến hành hương của Musa và Sheri trong Tân Thế Giới ".
Đoàn cũng tin tưởng vào hai vị đồng giám đốc, Beattie và Sheila Daniels.
"Tôi tin với tài năng và tầm nhìn tuyệt vời, chúng tôi sẽ mang đến cho cuộc sống một vở diễn thật là tốt đẹp",Khánh  Đoàn nói về những nỗ lực thầm kín đã thúc đẩy cô để tham gia vở kịch.
"Đó là một vở kịch ba màn, đó không phải là cách ca kịch vẫn thường được thực hiện", Khánh nói. "Vì vậy, nó chất chứa ước vọng. Nhưng vở diễn sẽ là tuyệt đẹp bởi vì nó thực sự từ phương Đông ".
Cô tiếp tục: "Ở trọng tâm của vở diễn là một tác phẩm rất nhân bản với những cảm xúc, tình yêu, gia đình và khuyên bảo hãy làm điều đúng, và chấp nhận phải lựa chọn dù khó khăn. Tôi nghĩ rằng nó sẽ thể hiện một thế giới mới rất khác, với các màu sắc và vẻ đẹp.
"Đó là một cái gì đó bạn sẽ không thường thấy trên sân khấu tại đây ở Hoa Kỳ", Khánh nhấn mạnh, "nhưng tôi nghĩ rằng tất cả mọi người sẽ cảm nhận như với những câu chuyện tình tiết của riêng của mình."
Tập luyện sáu ngày một tuần, 12 giờ một ngày, Khánh Đoàn lại không bỏ sót lúc vui thích với yoga trong thời gian rảnh rỗi của mình.
"Tôi nhận được phải gỡ bỏ, tôi phải như mình đang rơi từ ban công, và còn rất nhiều công việc đón chờ", cô nói. "Tôi còn có cả một  thể chất khá nhức nhối."
Khánh Đoàn cho biết yoga giúp cho cô năng lượng khoảng trống tâm hồn-thanh tịnh và năng lượng tích cực cần thiết trang bị cho mỗi ngày.
"Một khi bạn đang diễn xuất trong chương trình, bạn không có đời sống", cô bổ túc thêm.
Mặc dù trong lúc cô đang bận, cô ấy vẫn nói thêm: cô ngưỡng mộ các diễn viên cô đã được chung diễn.
"Dàn diễn viên tuyệt vời và họ đều là những diễn viên tuyệt vời, những người làm việc tất cả thời gian xung quanh thị trấn," cô nói. "Mọi người đều hài hòa làm việc. Đó là một nhóm chuyên nghiệp thực sự,  những người tốt, cộng với đầy thú vị. "
Đồng nghiệp của Khánh đồng thời cũng đánh giá cao về cô.
Tagavilla, người đóng vai Bharata, một trong những anh em của Rama, cho biết: "Khánh là một diễn viên thủ vai trò  tuyệt vời. Bộ nhớ cơ bắp của mình là vượt khỏi thường tình, cô tạo dáng trông thoải mái dễ dàng."
Tagavilla cũng nói thêm rằng cô luôn luôn đến tập dợt đúng giờ và tập trung diễn tập.
"Có một niềm đam mê mà cô mang đến cho mọi người cùng tham gia tập dợt qua các  giai đoạn đó, mà không thể nào phủ nhận," Tagavilla kết luận. "Niềm tin tưởng là điều quan trọng nhất đối với tôi trong Hý Viện, và bạn cảm thấy một mối quan hệ như là bà con với cô ấy ngay lập tức, không có gì là giả dối, đó là nhân cách của cô ấy."
 Những thử thách
Là một người phụ nữ thiểu số, da màu trong một ngành công nghiệp giải trí vẫn chủ yếu là thống trị bởi nam giới Da Trắng, nhưng Khánh Đoàn có triển vọng cao cho tương lai.
"Luôn luôn cần thể hiện nhiều tài năng vượt trên cả công việc, đặc biệt là đối với phụ nữ lên sân khấu", Khánh nói.
Cô cũng nói thêm rằng, thậm chí hiện vẫn còn khó khăn hơn cho phụ nữ da màu, bởi vì cho đến hiện nay, hầu hết các nhà viết kịch đều là người Da Trắng.
"Tôi muốn có thêm các vở diễn tương lai các diễn viên được chọn một cách vô tư..", cô nói thêm. "Rất nhiều lần, nếu có một vai diễn nào đó cho người châu Á, người Mỹ gốc Phi hoặc Latinas, đó là về văn hóa của họ trái ngược với vai trò về nhân bản, con người."
Khánh Đoàn nói riêng tại Seattle hiện đang bắt đầu có  nhiều người  thuộc thiểu số Da màu viết về đề tài cuộc sống hiện tại.

Kế hoạch tương lai
Khánh nhận ra mình hạnh phúc nơi cô có được vị thế hiện nay. Dù vậy cô muốn có dịp được đóng phim hơn.
"Tính trên bước đường dài hơn, tôi yêu sân khấu, nhưng cuộc sống thật khó khăn", cô nói.
Cô ấy muốn làm một số điều gì đó có ý nghĩa.
"Tôi nghĩ rằng những gì chúng ta làm tốt và quan trọng mà còn giúp mọi người suy tư, nhưng có những thứ khác mà bạn có thể làm điều đó là phải hữu hình và mang lại lợi ích cho con người ", Khánh Đoàn ghi nhận.
Nữ diễn viên này đã suy nghĩ về việc làm một cái gì đó cho một tổ chức bất vụ lợi, hoặc ở trong lãnh vực nghệ thuật. Cho dù, cho đến nay cô cũng chưa có bất kỳ kế hoạch cụ thể nào lúc này.
Khánh Đoàn cho biết, thị trường công ăn việc làm không giống như thời ông bà hoặc các thế hệ của song thân. Chúng ta có thể chọn khoảng năm công việc trong cuộc đời của bạn trong đời sống hiện nay. Khánh nói.
Hãy lạc quan về tương lai của mình, cô nói thêm, "Bạn chỉ cần quyết tâm hành động, tiến bước mạnh và chờ xem những gì sẽ xảy ra tốt đẹp."

Để biết thêm thông tin về vở kịch  "Ramayana" và giá vé, vui lòng truy cập: The Act Theatre
Sabrina Squires là một sinh viên ở Đại học WashingtonDepartment of Communication được Người Việt Tây Bắc ủy thác thực hiện phỏng vấn và tường thuật.

No comments: